Thực ra Tân Trạm đã đoán đúng, cho dù mình và Sử Thi Vũ có mâu thuẫn, nhưng Tân Trạm đang làm mất mặt nhà họ Sử, làm sao anh ta có thể làm bạn với Tân Trạm.
Ngọn lửa cuồn cuộn ngút trời, lan khắp bán kính một trăm mét.
Thật may Tân Trạm đứng trên một tảng núi cao, ở gân cũng không có người khác.
Ngoài các tu sĩ Hợp Thể cảnh ở bên cạnh đang quan sát phá vỡ trận pháp ở trước ra thì hầu như tất cả mọi người đều đưa ánh mắt nhìn sang bên đây.
Nhất là vài vị Thiên Kiêu mà trước đó Sử Hoài Quang đã giới thiệu, họ cũng nhìn ngọn lửa cuồn cuộn trên bầu trời với một chút ngạc nhiên.
Ngọn lửa cháy mạnh, đoán chừng đã thiêu đốt hoàn toàn mới từ từ yếu dần.
Ánh mắt của Sử Hoài Quang dừng trên mặt đất đang cháy, anh ta định nhìn tình cảnh thê thảm của Tân Trạm ở bên trong.
Rất nhiều tu sĩ cũng tròn mắt nhìn.
Nhưng khi ngọn lửa tan biến, đã không nhìn thấy tung tích của bóng dáng Tân Trạm.
“Chẳng lẽ bị thiêu thành tro như vậy sao?”
Sử Hoài Quang cau mày.
Người được Cực Hàn Băng Cung mời đến sẽ không yếu như vậy đâu.
Khi anh ta đang suy nghĩ lung tung thì chợt nghe tiếng gió rít bên tai.
Sau đó, mọi người nhìn thấy trên bầu trời có một ngọn lửa rực cháy và lao thẳng tới nơi của Hỏa Quảng với tốc độ cực nhanh.
“Không đáp trả lại thì bất lịch sử rồi”
Giọng nói của Tân Trạm cũng đồng thời vang lên từ xa.
Mọi người đều nhìn thấy Tân Trạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-vi-dai-nhat/914964/chuong-2852.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.