Chương trước
Chương sau
Vê phần Tân Trạm, Ngô Bình Nhi cũng nhìn ra một ưu điểm hoàn toàn khác biệt so với các anh em họ của mình, điều này khiến cô bị thu hút sâu sắc.
Sắc mặt có chút đỏ lên, những suy nghĩ hỗn loạn kia ngưng tụ lại, Ngô Bình Nhi căn qua một quả tiên Thanh Linh, sau đó cầm ngộ đạo tiên châu trong tay.
Sau khoảng nửa giờ, Ngô Bình Nhi Nhi đứng dậy và đi ra khỏi hang động.
“Sao vậy?” Tân Trạm lúc này ngồi xếp băng bên ngoài hỏi.
“Tốt lắm, tôi vốn dĩ đối với căn nguyên có chút không hiểu được, nhưng là hai loại tiên bảo thượng cổ cùng nhau tiến hành, đối với căn nguyên của tôi cũng đã sơ cấp rồi” Ngô Bình Nhi cũng rất vui vẻ.
“Tân Trạm, kế tiếp anh dùng ngộ đạo tiên châu đi, tôi sẽ canh giữ ở bên ngoài.”
“Được”
Tân Trạm không nói nhiều, đi vào trong sơn động, khoanh chân ngồi xuống.
Trước tiên, anh đem ra quả tiên Thanh Linh.
Tác dụng của thứ này tương tự như đại trận Dung Thiên, tuy rằng thời gian không dài, nhưng có thể làm cho thần thức của tu sĩ trong chốc lát chuyển động nhanh chóng, so ra còn tiết kiệm được rất nhiều thời gian cho tu sĩ.
Nhìn quả tiên và hạt tiên lơ lửng trước mặt, trong mắt Tân Trạm lóe lên vẻ mong đợi.
“Để xem cùng sử dụng hai thứ này, có thể lĩnh ngộ được hai loại ngũ hành căn nguyên của mình hay không.”
Chính mình tu luyện đạt được cấp bậc Tân Vương thể, nếu muốn đạt tới tầng thứ hai, nhất định phải rèn luyện bảy loại nguyên tố căn nguyên”
Thứ mà Tân Trạm thiếu hiện tại chính là hai nguyên tố mộc và thổ.
Quả tiên Thanh Linh này có thể gia tăng tốc độ lĩnh ngộ của bản thân, đồng thời hạt tiên có thể lĩnh hội đại đạo trong trời đất nhờ linh khí của thượng cổ tiên tôn.
Như vậy nếu cùng nhau hấp thu, không biết hiệu quả tăng lên bao nhiêu lần.
Lĩnh ngộ hai loại căn nguyên tương đối đơn giản, hẳn là sẽ không khó khăn.
Đắm chìm trong sự lĩnh ngộ, Tân Trạm hai mắt khế nhắm lại, bất động.
Bên ngoài hang động, Ngô Bình Nhi Nhi đang phân loại những thứ thu thập được trước đó.
Đột nhiên cô ấy mở mắt ra và nhìn về phía khoảng không.
“Ai?”
Ngô Bình Nhi nhìn lại trong động, Tân Trạm vẫn đang tu luyện, ánh mắt lạnh lùng. Tình huống này, cho dù là ai cũng không được gây trở ngại cho Tân Trạm đang tu luyện Thân thể đột nhiên bay lên cao, Ngô Bình Nhi Nhi xuất hiện bên trên khoảng không ngọn núi hoang.
Trên tay xuất hiện một dải ruy băng, trôi nổi trong tay Ngô Bình Nhi một vòng, sau đó chậm rãi xoay quanh đỉnh núi, phun ra những tia sáng, bao phủ toàn bộ dãy núi.
“Là ai giả thần giả quỷ, đi ra mau!”
Sau khi làm tất cả những điều này, Ngô Bình Nhi Nhi lạnh lùng nhìn vào khoảng không.
“Hì hì, trên đời này, thế nhưng còn có người ngay cả Khương Thời Miễn tôi đây cũng không nhận ra”
Một giọng nói hơi tự giễu vang lên từ khoảng không, sau đó một người đàn ông mặc áo choàng đen với vẻ mặt chậm rãi bước ra.
“Khương Thời Miễn”
Trái tim của Ngô Bình Nhi Nhi run lên khi cô nhìn thấy đối phương.
Trước đây chính mình đã từng đánh nhau với anh ta, nhưng một chiêu cũng không tiếp được. Tuy rằng bản thân vì thiếu kinh nghiệm, nhưng thực lực của Khương Thời Miễn quả thực cao hơn cô.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.