Chương trước
Chương sau
“Đây là chuyện gì?”
Ngay khi Tân Trạm thu hồi túi đựng đồ của tất cả các tu sĩ, định nhìn một chút xem trên người thú dữ kia có thứ gì hay không, đột nhiên anh nhìn thấy, một điểm sáng kỳ lạ, giống như đom đóm vậy, từ trên thi thể của những con thú bay lên, sau đó rơi vào trên người anh.
Sau khi những điểm sáng này rơi vào trên người anh, trên đó chỉ có ánh sáng, không có bất kỳ khí tức gì, cũng không chứa linh khí.
Sau đó, đám điểm sáng dường như biến mất.
Theo Tân Trạm đi qua, càng ngày càng có nhiều điểm sáng, bay ra từ trên người thú dữ.
Tân Trạm trực tiếp tạp ra vòng linh khí bảo vệ, nhưng cũng không có cách nào ngăn cản những điểm sáng này vượt qua.
“Thứ này có chút kỳ quái” Sắc mặt của Phù Ma cũng ngưng trọng.
Về sau, không chỉ là hung thủ, những tu sĩ bị Tân Trạm giết chết, trên người cũng toát ra loại vật này.
“Phù Ma, ông có phát hiện mỗi một cơ thể chỉ có một điểm sáng không?” Tân Trạm nói.
“Cậu nói đúng, mỗi cơ thể chỉ có một điểm sáng!” Phù Ma nói.
Tân Trạm gật đầu, anh cũng không nhớ nổi, lúc giết đám người thanh niên mắt đỏ, trên người những người đó có vậy này bay ra hay không.
Nếu như cũng có, vậy thì mỗi khi mình giết tu sĩ hoặc thú dữ, cũng có có nhiều thêm một điểm sáng, nhưng mà vật này có ích gì.
“Nhìn kìa, sắc trời tối roiò” Phù Ma đột nhiên nói.
“Thật đúng là gặp quỷ, chiến trường Tiên Ma này được Đại Năng phân chia thành Thượng giới Đại lục, không có trời trăng sao, nơi nào có biến đổi ngày và đêm chứ”
Sắc mặt Tân Trạm ngày một ngưng trọng, anh nhìn bầu trời dần dần tối tăm, dường như lạnh lẽ hơn. Anh lờ mờ cảm thấy nơi này biến hoá thật kỳ lạ, hình như có liên quan đến mình.
Thu hồi tất cả đồ vật, Tân Trạm bay thẳng đến bên cạnh Ngô Bình Nhi.
Lúc này Ngô Bình Nhi cũng cảm thấy không bình thường, mở mắt.
“Ngô Bình Nhị, đối với chiến trường Tiên Ma cô hiểu được bao nhiêu?” Tân Trạm nói.
“Xem như là biết được tương đối, mấy ngày nay chuyện tồi tệ rất nhiều, nếu như trước đó tôi không nói rõ ràng các loại chuyện về chiến trường Tiên Ma ở trước mặt ông nội, ông cũng không yên tâm để tôi đi vào”
“Trước đó cô nói, chiến trường Tiên Ma có các loại cách thức chiến đấu, ban đầu Tiên Ma cố ý thiết kế như vậy, vì để kiểm tra người đời sau, hoặc là dùng để đánh cược” Tân Trạm lại hỏi.
“Ừ, thì thế nào?” Ngô Bình Nhi đầu óc mơ hồi, nhưng nhìn vẻ mặt của Tân Trạm, cô cũng có chút bất an.
“Có thể bị cô nói trúng rồi, cô cảm thấy chiến trường Tiên Ma này, có quy tắc gì?”
Tân Trạm lắc đầu cười khổ, anh đột nhiên để lộ cổ tay. Nơi đó bỗng nhiên có một con dấu hình tròn màu vàng.
“Cái này là…”
Ngô Bình Nhi thấy vậy, trợn to hai mắt, mặt đây vẻ không thể tin được.
“Tôi nhận ra, chiến trường Tiên Ma chính là chiến trường giết chóc”
“Chiến trường giết chóc?” Tân Trạm nhướng mày một cái.
“Không sai, nếu như tôi không nhìn nhầm, con dấu trên cổ tay anh là con dấu khen thưởng tiêu diệt ngàn linh. Chiến trường giết chóc, quy tắc chính là giết chóc, cho dù là ma tu hay là tiên tu, ở đây đều phải dựa vào săn giết để được khen thưởng. Mà con dấu ngàn linh, tương đương với cao thủ giết chóc đầu tiên xuất hiện, như vậy sẽ có được khen thưởng của chiến trường Tiên Ma”
“Chúng ta đi vào chiến trường Tiên Ma tổng cộng bao lâu rồi, chưa tới nửa giờ nhỉ” Ngô Bình Nhi ngược lại hít một hơi thật sâu.
“Chút thời gian như vậy, mà anh đã giết hơn một ngàn?”
“Vậy này là đáng để khen thưởng sao?” Tân Trạm cau mày nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.