Chương trước
Chương sau
“Cậu lại còn đuổi theo nữa sao” Thanh niên này giận đến thiếu chút nữa hộc máu, vốn tưởng rằng mình có thể tránh được một kiếp, không ngờ tới Tân Trạm không ngừng theo sát.
Mặc dù hai người cách nhau rất xa, nhưng dẫu sao mình cũng đang bị thương nặng, lát nữa còn phải tìm cơ thể thích hợp đoạt xác, không thể nào dùng hết toàn bộ linh khí được.
“Làm sao thì cậu mới tha cho tôi.” Thanh niên kêu lên.
“Giao công pháp của thuật huyết độn ra, tha cho anh một mạng” Tân Trạm thản nhiên nói.
Đối với thứ này anh cũng cảm thấy thực sự hứng thú, đương nhiên không chê nhiều thủ đoạn bảo vệ tính mạng.
“Cho cậu này”
Thanh niên mắt đỏ cắn răng, đột nhiên ném ra một cái ngọc giản, rồi sau đó bỏ chạy theo một hướng khác.
Nhận lấy ngọc giản, quét sơ qua nội dung, quả nhiên là chữ viết thuật huyết độn, xem ra là do người này sợ hãi, cũng không giở trò ở trên này.
Mới vừa rồi mình đột nhiên yêu cầu, thanh niên này chỉ cần không phải thường để mấy quyển thuật huyết độn giả chơi, nếu không thì không kịp làm giả.
Tân Trạm nhận được ngọc giản, cũng không đuổi tiếp nữa.
Nhưng mà vừa nấy đúng là có hai ma tu hợp thể cảnh lục phẩm chết, trước khi anh bóp vỡ độc đan, đối phương trúng độc nhưng cũng chưa chết, Có lẽ là ở Huyết Sát môn gì đó, cũng là một nhân vật có vị trí.
Đương nhiên, đây cũng là bởi vì anh phải phân tâm đối phó với những người khác, không muốn bại lộ toàn bộ thực lực, nếu không thì chỉ hơn ba ngàn Phệ Thiên Trùng cùng nhau lao ra, người này cũng trốn không thoát.
Trên đường trở về, Tân Trạm kiểm tra lại Phệ Thiên Trùng, phát hiện năm người đều chết ở trong tay Phệ Thiên Trùng, mà độc trùng của anh, cũng tổn thất mất trăm con, điều này làm cho Tân Trạm hơi đau lòng.
Nhưng mà những người này đều là hợp thể cảnh, trong tay chắc có chút đồ tốt.
Vụt!
Có điều ngay lúc Tân Trạm suy tư, trên mặt đất, bỗng nhiên có một bóng đen bay lên, lướt qua phía sau Tân Trạm.
Tròng mắt Tân Trạm lạnh lẽo, kiếm Thanh Đồng bay ra, trực tiếp chém thành hai khúc.
“Là thú dữ”
Nhìn thi thể thú vật ở trên mặt đất, trong lòng Tân Trạm khế động.
Chiến trường Tiên Ma, vốn chính là một mảnh đất của Thượng giới Đại lục, đương nhiên cũng có một vài yêu thú cấp thấp thậm chí thú hoang sống ở đây.
Nhưng theo đại chiến tiên ma, nồng độ linh khí ở nơi này bị thay đổi, máu tiên ma rơi xuống đất, cũng dẫn đến biến hoá.
Sau đó chiến trường này bị phong ấn, yêu thú và thú hoang không ra được, lại được sống ở nơi linh khí nồng đậm này, mặc dù chưa sinh ra linh trí, nhưng vẫn có suy nghĩ của thú hoang.
Dựa vào bản năng, thực lực của bọn chúng cũng đạt tới cảnh thần phó phân hoặc hợp thể cảnh.
Ban đầu Tân Trạm ở chiến trường thượng cổ ở thành cổ Đông Hoàng, cũng đã từng nhìn thấy một số thú dữ.
Nhưng mà những thứ này, vẫn giữ lại tập quán bầy đàn, hẳn là sẽ không có một con lạc đàn, vừa vặn phát hiện ra mình.
Thần thức của Tân Trạm lan tràn, quả nhiên phát hiện trong mười mấy dặm, có một bầy thú dữ tụ tập, trong đó có một số tồn tại rất mạnh mẽ, thậm chí đã đạt tới hợp thể cảnh hậu kỳ.
Cảm nhận được cái nhìn chăm chú của Tân Trạm, không ít thú dữ phát ra tiếng gầm to uy hiếp, chạy như điên về phía bên này.
Tạm thời không có tâm trạng đối phó với những thứ này, Tân Trạm lắc đầu một cái, cấp tốc lướt đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.