Chương trước
Chương sau
Dù sao thì đánh một trận với Tân gia, Man Tộc cũng không thua quá nhiều, bọn họ cũng không thể vì mặt mũi mà làm chậm trễ việc tu luyện của tộc trưởng trẻ được.
Hai tộc nhân bay lên, nhanh chóng đỡ Hách Tác Kì dậy.
Tân Trạm cũng nhẹ nhàng thở phào một hơi, sau đó miễn cưỡng nâng ngón tay nặng như đeo chì lên, Hư ảnh Tân Vương kia từ từ biến mất.
Đương nhiên là anh không đạt đến đỉnh phong tầng thứ hai Tân Vương thể. Bởi vì Tân Trạm tu luyện phiên bản hoàn mỹ của Tân Vương thể, nên mấy ngày nay anh đã liều mạng tôi luyện ngũ đạo của Tân Vương thể.
Bốn loại Kim, Hỏa, Thủy, Lôi đều đã viên mãn, mà Phong Chỉ Bản Nguyên cũng đã được tôi luyện tương đối rồi.
Nhưng mà cứ xem như là vẫn chưa viên mãn thì khi thi triển ra ngoài cũng mạnh hơn rất nhiều so với phiên bản bình thường chỉ rèn luyện ba loại bản nguyên.
Chỉ là tu vi của anh quá thấp, miễn cưỡng để tổ tiên xuất hiện, Tân Trạm có cảm giác xương cốt khắp cả người mình đều sắp nát tươm hết cả ra rồi. Thân thể mềm oặt xuống, ngay cả linh lực để bay lên anh cũng không thể cung cấp nổi nữa.
Tần Minh và Tân Sương Nhan bay lên đỡ lấy Tân Trạm.
Trận chiến cuối cùng đã kết thúc, một khoảng lặng hiếm hoi bao trùm toàn bộ khán đài.
Người cuối cùng chiến thắng vậy mà lại là Tân Trạm.
Vốn dĩ có rất nhiều cường giả đều ôm suy nghĩ quan sát lớp người đi sau mà đến đây, nhưng không ngờ tới lại được chứng kiến màn so tài trình độ cao đến nhường này.
Lực lượng mà Tân Trạm và Hách tác Kì bộc phát ra thậm chí đã đạt đến hợp thể cảnh trung kỳ, đây là thực lực mà chỉ có số ít trưởng môn và tộc trưởng của các tông môn và gia tộc lớn mới có được.
Mà kết quả cuối cùng lại vượt quá sức tưởng tượng của hầu hết tất cả mọi người.
“Đất tổ của Tân gia đã tán thành, đúng là không sai chút nào, Tân Trạm quả nhiên là trở thành thiên tài của Tân gia. Đợi sau khi trưởng thành, hẳn là sẽ trở thành một sự tồn tại không hề thua kém vị Tân Hoàng kia đâu”
“Đâu chỉ có thế, nếu như Tân Trạm trở thành người thừa kế của Tân Hoàng, vậy cũng có nghĩa là ba đời chi chính đều sẽ là Tân Hoàng, đây chính là một chuyện chưa bao giờ xảy ra cả!”
“Sau trận chiến hôm nay, nhất định Tân Trạm sẽ vang danh khắp triều Tân Hoàng, e rằng các hoàng triều khác đều sẽ cảm thấy áp lực”
Hôm nay, tất cả những người có mặt ở đây đều đã nhớ kỹ cái tên Hách Tác Kì và Tân Trạm. Đặc biệt là Tân Trạm, thiên tài đã dùng thực lực phân thần cảnh để giành chiến thắng trước hợp thể cảnh, đúng thật là không thể tưởng tượng được mà.
“Tân Vương thể của Tân gia mạnh đến vậy à?”
Trên khu vực chỗ ngồi của khách quý, Tiêu Vũ Nhượng sờ sờ cằm, cảm thấy cực kỳ khó hiểu.
Hư ảnh Tân Vương của Tân Trạm vừa xuất hiện đã đánh Hách Tác Kì đến mức trọng thương, đây là trong tình huống tu vi của hai người còn chênh nhau rất nhiều cảnh giới nữa đó.
Nếu mà Tân Vương thể lợi hại như vậy, tại sao Tân gia lại không nổi bật ở trong Ngũ đại hoàng tộc?
“Đây không phải là Tân Vương thể bình thường” Vẻ mặt Bạch Thăng Tuyết rất nghiêm trọng, anh ta nhìn chằm chằm vào sàn đấu.
“Hở?” Tiêu Vũ Nhượng sững sờ.
“Tân Vương thể lại còn có sự phân chia nữa cơ à?”
Bạch gia hẳn là hiểu rõ về Tân gia hơn, hơn nữa nhìn sắc mặt của Bạch Thăng Tuyết, thứ Tân Trạm thi triển cũng không đơn giản đâu.
“Tóm lại là rất thú vị, anh Tiêu, có thời gian thì ghé Bạch gia chơi nha, tôi đi trước đây”
Bạch Thăng Tuyết thu hồi tâm mắt rồi đứng dậy, anh ta không trả lời, bóng dáng chỉ loáng lên một cái rồi trực tiếp rời đi.
“Tên nhóc này vô cùng cuồng vọng, thế mà bây giờ lại nghiêm túc như vậy” Một tia suy tư lướt qua đôi mắt Tiêu Vũ Nhượng, anh ta cười nhẹ một tiếng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.