Chương trước
Chương sau
Bản thân là một cảnh thần phó thân, có thể, có thể phác họa rõ nét được đòn mạnh nhất của thượng cổ thần kiếm đó, nếu như đến thế mà cũng không cách nào đạt được sự đánh giá tốt nhất của tổ tiên, vậy thì không biết còn có thể làm gì mới đạt được nữa.
“Tân Trạm anh cả, cầu xin anh hãy giúp đỡ tôi đi, trong đầu anh chắc chắn là có cảnh tượng đại năng giao chiến đúng không, cho tôi xem với.”
Tân Hồng Phong đợi Tân Trạm đi ra ngoài, lập tức đổi thẳng cách xưng hô, gương mặt anh ấy đầy vẻ van nài, chỉ thiếu điều là chưa quỳ xuống thôi.
Vốn dĩ đối với thành tích của bản thân anh ấy cũng rất hài lòng, nhưng khi so sánh với Tân Trạm thì anh ấy chẳng khác gì là cặn bã cả.
“Thủ đoạn mạnh nhất của anh là gì?” Tân Trạm hỏi.
“Là thuật Thần Xạ, chính là nối liền với cung của trời đất, là thủ đoạn dùng mưa tên đầy trời để xé nát vạn vật” Tân Hồng Phong nói.
Tân Trạm suy nghĩ một lúc, liền đưa tay lên, truyền thẳng một đoạn ký ức của Như Ý tiên tôn vào Thức Hải của anh ấy.
Tân Hồng Phong là một người rất nhiệt tình, trước đây cũng may là có anh ấy giới thiệu, Tân Trạm đương nhiên cũng vui lòng giúp đỡ anh ta một chút.
“Đây, đây quả là một cung quyết tuyệt vời”
Cảm nhận được những hình ảnh mà Tân Trạm truyền đến, Tân Hồng Phong ngẩn người ra một lúc, trợn tròn hai mắt.
Điều này là tất nhiên thôi, với thực lực và địa vị của Như Ý tiên tôn, những trận đấu mà ông ta đã trải qua, mỗi một trận chiến đều không phải là hai người đang ở trước mặt đây có thể tham dự được.
Xem ra Tân Hồng Phong trong chốc lát cũng khó có thể nào mà lĩnh hội được điều gì.
Tân Trạm quyết định dứt khoát tiếp tục tiến hành lần thử thứ hai.
Làn này, Tân Trạm thi triển trọn vẹn mức độ của Yêu Hoàng chưởng.
Trong không gian trắng xóa này, Yêu Hoàng chưởng như: một ngọn núi, từng trận âm ầm đổ xuống, tầng tầng lớp lớp, khiến cho hư không bị xé toạc ra.
Còn kết quả của sát hạch thì đương nhiên cũng là Cửu Nhai nhả ngọc, thành tích mạnh nhất.
Lúc này, Tân Hồng Phong mở mắt ra, nhìn thấy kết quả như thế chỉ cười mếu một tiếng.
Bản thân anh ta đã bị đả kích đến có chút tê dại rồi.
“Đến phiên tôi”
Tân Hồng Phong lấy hết dũng khí ra, đứng dậy.
“Nhớ đấy, phác họa phần mà mình quen thuộc nhất, những gì mà mình không rõ lắm thì cứ thế cho qua là được” Tân Trạm nói.
“Tôi hiểu rồi”
Tân Hồng Phong hình như nghĩ đến điều gì đó, một lúc lâu sau mới gật đầu.
Sau đó anh ta lại một lần nữa đi vào trong bức tượng Cửu Nhai.
Vùit Lần này, không quá lâu sau, bức tượng rồng khổng lồ rung chuyển, bốn đầu rồng nhả ngọc ra.
“Ha ha, thật là không ngờ đến, tôi lại có thể nâng cao năng lực lên gấp đôi chỉ trong chốc lát” Tân Hồng Phong nhìn thấy thành tích, tuy rằng tâm thần có chút mệt mỏi, nhưng anh ấy vẫn ngạc nhiên mừng rỡ vô cùng.
Phải biết là, kết quả sát hạch này sẽ quyết định địa vị của bản thân trong gia tộc, chỉ cần có một chút nâng lên là đều có thể ảnh hưởng đến việc phát triển tương lai của anh ấy.
“Tân Trạm, cảm ơn anh rất nhiều”Tân Hồng Phong đứng dậy, càng thấy cảm kích Tân Trạm hơn.
Nếu như không phải là Tân Trạm đưa cho anh ấy xem hình ảnh đại năng chiến đấu y như thật, anh ấy e là khó có thể tưởng tượng ra được, loại thuật pháp này khi thi triển đến cấp bậc cao nhất thì sẽ xuất hiện uy lực như thế nào.
Có thể nói, việc đánh giá được nâng cao lên như thế này, toàn bộ công lao đều là của Tân Trạm.
“Lần kiểm tra thứ ba này, anh không tiến hành nữa sao?” Tân Trạm hỏi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.