Chương trước
Chương sau
“Tân Trạm, anh nói như vậy, chắc chắn là có ly do đúng không?” Ánh mắt Liễu Mộng cũng mông lung mà nói: “Đừng có thừa nước đục thả câu nữa, nói cho bọn tôi rốt cuộc là có chuyện gì đi? Nếu không thì anh bảo bọn tôi đi vào, trong lòng chúng tôi cũng không hiểu được”
“Đạo lý thì rất đơn giản”
Nhìn vào lốc xoáy to lớn kia, Tân Trạm lạnh nhạt nói: “Các người suy nghĩ kỹ xem, Tố Thế Ma Tôn này muốn thoát khỏi nơi này, chúng ta đều là thức ăn của ông ta, mà không phải là vì cái gọi là người kế thừa đó, đúng không?”
Đám người Trần công tử đều gật đầu, đột nhiên đôi mắt Liễu Mộng khẽ chuyển động, có chút đăm chiêu.
“Cho nên, thử thách của ông ta, mục đích chính là chọn được tu sĩ thích hợp, ví dụ như trong chỗ sương trắng đó, ông †a chỉ chọn ra năm người có liên quan đến bản nguyên ngũ hành, ví dụ như phải đợi đủ số người, ví dụ như thế giới ngũ hành đó” Tân Trạm nói tiếp.
“Anh muốn nói, cửa sinh tử này, ông ta không thể dùng được?” Liễu Mộng nói.
“Không sai, này nói rõ hai không gian trong lốc xoáy này, là nơi ông ta không thể che giấu được, ông ta không thể không nghĩ cách để lừa chúng ta, thậm chí là bày ra một số thủ đoạn, làm cho chúng ta sợ hãi, cách xa lốc xoáy này, như vậy, thì chúng ta vĩnh viễn sẽ không biết được, Tiên Tôn đang ở nơi nào!
Mọi người nghe xong đều ngây ngốc, bọn họ căn bản không suy nghĩ đến vấn đề này, hoặc là nói, dọc đường đều phải chịu sự đe dọa của Ma Tôn, não của bọn họ đều trống rỗng hết rồi.
“Bài thử thách đó, chính là cách mà Ma Tôn giấu diếm lốc xoáy này, sau khi chúng ta phải chịu khổ, thì sẽ không chú ý đến nữa”
“Vậy này là thông đạo của Tiên Tôn, ông ta không thể che giấu được, Ma Tôn này thực sự là lắm mưu kế”
“Không sai.”
Tân Trạm nói, cúi đầu chú ý đến tàn hồn đang lộ ra vẻ mặt vô cùng khiếp sợ, cười lạnh mà nói: “Vì vậy, phía sau lốc xoáy này, nối thông với thế giới bên trong của Tiên Tôn, đúng không?”
“Tôi không có biết, cậu nhìn tôi làm cái gì?” Tàn hồn căng thẳng mà thu ánh mắt lại, lắc đầu mà nói.
“Đáng tiếc nha, biểu cảm của mày đã phản bội mày rồi”
Tân Trạm cười mỉa mai mà nói: “Thực ra tao cũng chỉ nắm chắc tám phần thôi, nhưng từ thái độ mà mày thể hiện ra, đã làm cho tao chắc chắn hơn về suy nghĩ này”
“Giờ mày biết, vì sao tao không giết mày chưa?”
“Mày, thực sự là một tên nhóc đê tiện”
Tàn hồn tức giận mà nghiến răng, không ngờ mình lại tiết lộ đáp án cho Tân Trạm.
Nhưng sau đó gã lại cười lạnh mà nói: “Cho dù là nói cho mày thì sao cơ chứ, ông chủ của tao mưu tính sâu xa, sớm đã nghĩ đến chuyện này, vì vậy đặc biệt đển lại một lốc xoáy trông giống cái kia y hệt, nói cho mày biết, chỉ cần chọn sai lốc xoáy, thì đó chính là cái chết, lần này tao sẽ không nói bất cứ cái gì, có bản lĩnh thì mày cứ giết tao đi”
Tàn hồn cũng hồi phục lại sau sợ hãi lúc đầu, dọc đường đi gã đều suy nghĩ rất cẩn thận, trong phạm vi của Ma Tôn, cho.
dù là mình bị Tân Trạm giết thật, Ma Tôn cũng sẽ có cách để làm cho gã sống lại, dù sao sự thần thông của ông chủ mình cũng đã được tận mắt chứng kiến nhiều rồi.
Trước đây mình có chút quá hoảng sợ, không có chừng mực.
Nghĩ đến chuyện này, tàn hồn lại không còn kinh sợ như lúc trước, không sợ chết nữa.
“Mày muốn tao giết mày, là bởi vì mày có thể sống lại.”
Tân Trạm nhướn mày: “Nhưng mà mày yên tâm, nhìn bộ dạng ngu xuẩn của mày, liền biết chuyện bí mật trọng đại như vậy Ma Tôn sẽ không để cho mày biết đâu, thực ra mày căn bản không biết gì, đừng có giả vờ nữa”
“Khốn nạn, ông đây là tay sai được ông chủ Ma Tôn tín nhiệm nhất, ông chủ có chuyện gì tao đều biết, bao gồm cả chuyện lốc xoáy, tao..”
“Mày muốn gài bẫy tao!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.