Chương trước
Chương sau
“Bây giờ khoanh tay chịu trói thì tôi sẽ tha cho anh một mạng” Tân Trạm nhìn chằm chằm người đàn ông râu ngắn nói.
“Tha cho tôi? Năm mơ đi” Người đàn ông râu ngắn cười lớn.
“Dù mấy người có được yêu thú cấp chín thì cũng chỉ là súc sinh trí tuệ ngu dốt, không phải là đối thủ chúng tôi.”
Sau sự ngạc nhiên ban đầu thì người đàn ông râu ngắn nhanh chóng bình tĩnh lại, anh ta phóng linh khí cuộn trào như sóng cuộn, cát vàng xung quanh chấn động, trong tấm lưới màu vàng, anh ta nhanh chóng lao về phía Tân Trạm.
“Tôi sẽ giải quyết mấy con yêu thú này trước rồi giết mấy người sau.”
“Ngạo mạn” Liễu Mộng nhướng mày, ba con yêu thú cảnh giới Phân Thân Cửu gầm lên lao về phía người đàn ông.
Một người ba thú đánh nhau, người đàn ông râu ngắn lại không bị yếu thế, ngược lại còn dựa vào kinh nghiệm và kỹ xảo khiến ba con yêu thú cảnh giới Phân Thần Cửu bị khống chế.
“Cứ tiếp tục đánh thế này thì không được” Liễu Mộng nhíu mày.
“Không bằng tôi lại đi xuống thăng cấp mấy con yêu thú”
Nhưng cô hơi lo lắng nhìn lên trên không.
Mà tấm lưới màu vàng đó không ngừng thu nhỏ, sợ là không kịp.
“Không cần, vật này có thể khiến yêu thú thăng cấp, sao lại không thể dùng cho chính tu sĩ?”
Một câu nói của Tân Trạm khiến Liễu Mộng ngây người.
“Anh ta nói đúng, những yêu thú này thực sự không đủ đánh nhau với nhà họ Tống, nhưng nếu tôi có thực lực này thì sao?”
Trong ánh mắt kinh ngạc của Liễu Mộng, Tân Trạm nói xong rồi nuốt luôn hai tấm Hỏa Diễm tinh thạch vào bụng.
“Anh đừng làm liều, đó là tinh chất Hỏa Diễm đấy” Liễu Mộng nông nóng nói.
“Bản chất của tinh chất Hỏa Diễm và bản nguyên Hỏa Diễm không có gì khác nhau, nếu yêu thú này có thể hấp thụ lực Hỏa Diễm để thăng cấp, tôi có được bản nguyên Hỏa Diễm, sao lại không thể?”
Ánh mắt Tân Trạm lóe lên vẻ kiên định.
Sau khi anh nuốt tỉnh thạch thì cảm thấy tinh thạch hóa thành linh dịch trong nháy mắt, cảm giác nóng rực lan ra cả người.
Giống như nuốt thần dược mạnh nhất thế gian, Tân Trạm chỉ cảm thấy toàn thân kêu răng rắc, linh dịch sưởi ấm cả người, vô cùng thoải mái, giống như ngày lạnh chui vào suối nước nóng, gần như muốn kêu thành tiếng.
Một sức mạnh dọa người không ngừng lan ra thuận theo tứ chỉ, lục phủ ngũ tạng.
Từng luồng khí tức không bị khống chế tuôn ra từ người Tân Trạm, tóc anh bị thổi ngược ra phía sau, ống tay áo bay phần phật, cát vàng xung quanh cũng bay lên.
“Quả nhiên không sai, tinh chất nơi này không liên quan gì với bản nguyên lĩnh ngộ của tu sĩ, sao còn cần phải chia thành ngũ hành để tu sĩ tự mình chọn lựa”
Ánh mắt Tân Trạm lóe ánh sáng, đột nhiên thúc đẩy sức mạnh này.
Rầm!
Một luồng khí vô cùng mãnh liệt tỏa ra lấy Tân Trạm làm trung tâm.
Lưồng khí này có sức nóng rất mạnh như sóng cuộn biển trào, càn quét đất trời.
Liễu Mộng ở bên cạnh không chịu được, bay ngược về sau, ba con yêu thú cũng sợ hãi kêu lên lùi lại.
Dù bây giờ cô ấy không có tinh thạch, nhưng ba con yêu thú đều được cô ấy thăng cấp cảnh giới, thế nên không tấn công cô ấy.
Người đàn ông tóc ngắn đó cũng không thể chịu được, lùi mạnh về phía sau.
“Anh làm gì thế?” Anh ta nghi ngờ không thôi, nhìn Tân Trạm cách đó không xa.
Tân Trạm không trả lời, sau khi anh phóng luồng khí đó ra, không ngừng có ngọn lửa mãnh liệt thuận theo dưới chân anh mà bay lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.