Chương trước
Chương sau
Hiện tại xem ra bản thân mình vẫn chưa hiểu rõ một số điều.
Chẳng những người này có thể đến đại lục, lại còn có quan hệ sư thừa với râu quai nón.
Râu quai nón là đồ đệ của Tửu lão, vậy còn người trước mắt kia là ai?
Tân Trạm đột nhiên run lên, trong đầu hiện ra một cái tên.
“Diệp Thành, cậu đi với tôi.”
Tân Trạm đột nhiên bay lên, Diệp Thành cũng vội vàng đuổi theo.
Hai người theo lão quái Thường bay ra sơn cốc, đi tới một vùng đất hoang cách mấy trăm km.
Lão quái Thường ôm râu quai nón đặt xuống đất, sau đó phất tay đánh ra vô số cương khí về bốn phía, phong ấn hoàn toàn vị trí này “Sao cậu lại đưa người này theo? Cậu ta là người của nhà họ Diệp tại đại lục này” Lão quái Thường nhìn sang Diệp.
Thành đang đứng bên cạnh Tân Trạm, nhíu mày nói.
“Lai lịch của chúng tôi là bí mật cực kì lớn, không phải trò đùa”
Nếu thượng giới ở đại lục phát hiện ra có phương pháp bí mật để tiến vào thế giới nguyên bản, thì gia đình của bọn họ sẽ không thể chịu nổi những tên cường giả đâu.
“Tôi biết điều đó, nhưng Diệp Thành là người đã cùng tôi đi đến đại lục này, cho nên cậu ấy cũng có tư cách biết chân tướng sự việc, hơn nữa cậu ấy là huynh đệ của tôi, cậu ấy sẽ không tiết lộ chuyện này đâu” Tân Trạm lắc đầu nói.
“Tiền bối, tôi sẽ không đi nói lung tung đâu, tuy rằng tôi không biết điều gì về nhà họ Diệp, nhưng thế giới đó cũng là nơi tôi được sinh ra, nên nhất định tôi sẽ không tiết lộ điều gì dẫn tới bất kỳ nguy hiểm nào cho nơi đó” Diệp Thành cũng nghiêm mặt nói.
“Cầu xin tiền bối cho chúng tôi biết, rốt cuộc chuyện là như thế nào”
“Cậu không có ký ức về thế giới này, xem ra lúc cậu còn bé thì đã đến lam tỉnh rồi, nên không trách được vì sao dòng máu của Diệp gia trong cậu lại thuần khiết như thế, vậy mà lại chạy đến nơi đây, còn tu vi cũng chỉ được đến chừng này” Lão quái Thường nhíu nhíu mày nói.
“Thôi, để nói chuyện của tôi trước, sau đó hãy nói đến thân phận của cậu. Tôi tiết lộ thân phận của mình trước, tôi là đệ tử của Triệu Hạo Thiên, cũng là cổ luyện chỉ thể”
“Vậy Tiền bối chính là Thường Phi Dương?” Tân Trạm nói.
“Cậu cũng biết tôi sao?” Lão quái Thường có chút kinh ngạc nói: “Tôi đã rời Lam tinh được tám mươi năm, còn tưởng rằng tên của tôi sớm đã bị Vấn Đạo Tông và mấy gia tộc lớn xóa sổ từ lâu”
“Tiền bối là đệ tử của Triệu tiền bối, rồi ông lại gọi râu quai nón là cậu chủ nhỏ, vậy râu quai nón là?” Tân Trạm vẻ mặt phức tạp nói.
“Không sai, râu quai nón là huyết mạch của sư tôn, là con cháu nhà họ Triệu”
Thường Phi Dương nói xong, Tân Trạm cùng Diệp Thành đều hết sức kinh ngạc rồi.
Tửu lão nói râu quai nón là cô nhi được nhặt về, hơn nữa lại đặt tên là thái anh tuấn, cảm giác vô cùng bình dị.
Không ngờ rằng cậu ấy lại là con của Triệu Hạo Thiên.
“Cho nên các cậu phải biết là tôi sẽ không hại cậu ấy đúng không?” Thường Phi Dương nói: “Cậu chủ nhỏ đã tu luyện pháp môn của cổ luyện chỉ thể thuần túy, cái này có sự bất đồng với phương pháp của cậu”
“Nếu cậu ấy muốn lên cảnh giới Phân Thần thì phải có phương pháp khác, nếu áp dụng cách thăng cấp như lúc nấy thì sẽ bị thương, nếu nghiêm trọng hơn thì có thể sẽ bị nổ tan xác rồi chết”
“May mắn mà có tiền bối đến đây, nếu không lại thành ra tôi đã hại râu quai nón rồi” Tân Trạm sợ hãi nghĩ lại.
“Cho nên tôi muốn mang cậu chủ nhỏ đi, dù sao cậu ấy cũng là người nhà của sư tôn, tôi không thể để cậu ấy lại đây, xông pha nguy hiểm ở đại lục, Tân Trạm, hy vọng cậu có thể hiểu” Thường Phi Dương trịnh trọng nói.
Tân Trạm gật đầu, tuy rằng có chút không nỡ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.