Chương trước
Chương sau
Yêu Hoàng Chưởng vốn là thuộc tính hỏa, lúc bị Vấn Tông chủ cải tạo thành linh khí phụ trợ thì mới biến thành màu xanh thuộc tính mộc, hiện tại Tân Trạm dùng yêu khí làm phụ trợ chính là vì nó có thể chịu được áp lực uy lực của Chí Hỏa.
Hai luông Chí Hỏa thêm cả Yêu Hoàng Chưởng thì cho dù là Phân Thần cấp năm cũng có thể bị ép chết.
“*** Cùng lúc Yêu Hoàng Chưởng thành hình thì đôi mắt của Tân Trạm trở nên sắc bén, một ngón tay ấn xuống người hộ vệ cao ráo kia.
Yêu Hoàng Chưởng to như ngọn núi lớn, từng chút lay động rơi xuống dưới, lúc đầu tốc độ khá từ tốn, thong thả nhưng trong nháy mắt liền giống như những viên thiên thạch lao xuống dưới, càng lúc càng nhanh, càng ngày càng tràn đây khí thế.
Nơi mà chưởng ấn to lớn đi qua, hư không trở nên vỡ vụn, tiếng sấm nổ rền, vang rung tận trời.
Ánh sáng màu đỏ của Yêu Hoàng Chưởng đập thật mạnh vào biển lửa.
Phía dưới, hai người Vân công tử đều biến sắc, cảm nhận rõ rệt âm thanh mà Tần Trạm truyền đến, bọn họ buông hộ vệ cao ráo kia ra, cùng nhau rút lui về phía sau.
Hộ vệ cao cao kia đã liền chạy đi giống như cảm giác được điều gì đó không ổn.
Anh ta ngẩng đầu, trong đôi mắt chợt lóe linh quang, xuyên qua ngọn lửa, tâm mắt dừng ở giữa không trung, tập trung ở trên Hỏa Sắc của chưởng ấn.
Sắc mặt trong nháy mắt trở nên trăng bệch như tờ giấy, trong lòng hộ vệ cao ráo kia dâng lên một cảm giác nguy hiểm tới tính mạng.
Anh ta phát lực thật mạnh, lui nhanh sang một bên.
Nhưng trong không trung truyền tới tiếng cạch cạch, bốn phía ở khắp nơi đều đã bị Yêu Hoàng Chưởng giam lại, hắn kinh hãi phát hiện, chính mình hoàn toàn bị giam lại, vốn đã không còn đường để trốn, chẳng có chỗ để đi.
“Đây là thứ gì chứ!”
Hộ vệ cao cao kia lập tức tức giận gào lên, võ túi trữ vật, lấy ra hết những pháp bảo có thể sử dụng hoặc thi triển ra toàn bộ thuật pháp.
Nhưng mà Yêu Hoàng Chưởng này lại giống như ngọn núi cao ngất, thủ đoạn nhỏ bé giống như con kiến bình thường mà lại ầm vang tới vậy, vốn không thể ngăn cản nổi chưởng ấn này.
Đùng đoàng!
Dưới tiếng kêu thảm thiết, khốn đốn của hộ vệ cao ráo ấy, chưởng ấn chụp được hắn ở giữa không trung, rơi xuống mặt đất rồi lại đâm xuống lòng đất.
Mặt đất rung động lần thứ hai, ở Bảo tháp cách đó không xa, mặt đất bắt đầu sụp đổ, trăm cái hố sâu liên tục xuất hiện, ước chừng còn mạnh hơn gấp ba lần lực bắn pháo của Bảo Tháp.
Sau đó, ngọn lửa bốc lên cao tới vô tận, mà bên trong hố sau này lửa cháy lên tận trời, bùn đất, tảng đá ở bốn phía đều bị hòa tan, hóa thành từng đám sương mù bốc hơi lên.
Bay đến bên cạnh hố sâu gần như không thấy đáy, nhìn chăm chú vào trong, trong đầu Vân công tử chợt ầm vang, Từ Kim Thanh cũng chảy mồ hôi đầy đầu.
Không cần bọn họ phóng ra thần thức thì cũng có thể đoán được, người hộ vệ cao ráo này khẳng định đã chết chắc rồi.
Chưởng ấn như thế, uy lực hào hùng như vậy cho dù là Phân Thần cấp năm cũng không thể sống nổi.
Nhưng mà người đã tạo thành tất cả những thứ này cũng chỉ là Tân Trạm, một Xuất Khiếu cấp chín.
Hai người ngẩng đầu, nhìn thấy biển lửa thu lại, Tân Trạm hạ xuống từ giữa không trung, trong đôi mắt tràn đầy sự kính sợ và bội phục.
Tân Trạm thật sự quá đáng sợ.
Thần thú Thanh Long, Yêu Hoàng Chưởng.
Hai loại tuyệt học này không có chỗ nào không phải là đòn sát thủ loại cao nhất, Tân Trạm mới chỉ có tu vi Xuất Khiếu mà đã có thể giết chết được hai cường giả Phân Thần cấp bốn, thật sự là một hành động vĩ đại khó có thể tưởng tượng nổi.
Nếu như không phải là hai người tận mắt nhìn thấy thì sợ là sẽ chẳng tin tưởng đâu.
Phải biết rằng đối thủ này cũng không phải là Phân Thần cấp bốn bình thường mà là hộ vệ theo bên mình của đại công tử Nhà họ Sài
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.