Chương trước
Chương sau
Câu Lũ lão nhân kia luôn không để mình và Tô Uyên gặp nhau mà lại để cô sống ở nơi cực hàn không người ở, có lẽ cũng vì nguyên nhân này.
“Vật này có thể lấy ra không?” Tân Trạm hỏi.
“Cũng không thể” Cực Hàn cung chủ lắc đầu nói: “Tôi đã nói, vật này là một phần trong người Tô Uyên. Hơn nữa không chỉ dung hợp với cơ thể mà còn cả tinh thần, lấy vật này ra Tô Uyên sẽ chết”
“Có điều vật này là tai họa, cũng là cơ duyên”
Cực Hàn cung chủ nói: “Trước đây tôi đã từng nói, người có được vật này tu vi không đủ sẽ bị Băng Phách phản phệ. Nhưng nếu tu vi đủ thì sẽ dung hợp với Băng Phách. Vậy cô ấy có được cơ thể cực hàn cao.
quý mạnh nhất thế gian thì cũng có thể nắm trong tay mọi vật cực hàn trong thiên hạ”
“Quá trình này cực kỳ lâu dài, trong đó cần trải qua bảy lần kỳ dung hợp, mỗi lần hoàn thành, người có được thì tu vi sẽ tăng bạo, nhưng mức độ phản phệ khi dung hợp Băng Phách lần sau cũng sẽ càng mạnh hơn”
“Cũng có nghĩa là, bây giờ cô ấy đang dung hợp với Băng Phách?”
Tân Trạm như có suy nghĩ gì nói.
“Đúng vậy, hơn nữa đã là lần thứ sáu” Cực Hàn cung chủ lắc đầu nói.
Trái tim Tân Trạm run lên. Lần thứ sáu, có nghĩa một lần cực kỳ nguy hiểm đã qua.
“Mỗi lần bạo phát của phản phệ Băng Phách cũng đủ để đe dọa tới kí chủ, hơn nữa sẽ càng ngày càng mạnh. Bây giờ cậu nên suy nghĩ làm sao để Tô Uyên vượt qua được lần phản phệ này”
“Vậy Tô Uyên ở trong tình huống này rồi mà bà còn để cô ấy đi lôi đài? Nói thì hay đấy, còn không phải hại cô ấy à!” Diệp Thành không nhịn được nói.
“Hỗn xược!”
Bà lão kia nhíu mày nói: “Cậu tưởng rằng cung chủ bày trận này và linh thạch sử dụng thường ngày, đủ loại vật liệu không tốn tiền chắc?
Hơn nữa cung chủ trước giờ chưa từng yêu cầu Thánh nữ ra tay, là Thánh nữ đã nợ cung chủ quá nhiều, nhiều lần yêu cầu cung chủ mới miễn cưỡng đồng ý”
“Bà bà đừng nói nữa, nói tới cùng, tôi đúng là không nên để cô ấy ra tay. Vốn nghĩ mỗi ngày bạo phát ra một ít khí băng giúp cô ấy chống lại Băng Phách, không ngờ hoàn toàn ngược lại” Cực Hàn cung chủ thở dài nói.
“Cung chủ chớ trách, bạn của tôi cũng là lo cho Tô Uyên” Tân Trạm cũng lên tiếng xin lỗi thay Diệp Thành.
“Hừ, bây giờ nói những cái này có ích gì, hai người còn không suy nghĩ làm thế nào cứu Thánh nữ đi” Lão bà hừ nhẹ nó “Xin cung chủ nói cho tôi biết cách chữa trị là gì” Tân Trạm hít một hơi thật sâu, thỉnh cầu nói.
Chuyện tới nước này, bản thân không hiểu chút nào đối với phương diện này, chỉ đành xin đối phương giúp đỡ.
“Có hai cách” Cực Hàn cung chủ nói: “Thứ nhất, để Tô Uyên gia nhập Cực Hàn cung, như vậy có thể sử dụng nguồn tài nguyên trong cung giúp cô ấy hoàn thành lân dung hợp này. Nhưng Tô Uyên đã từ chối”
“Bởi vì Cực Hàn cung của tôi chỉ chiêu mộ nữ tu, điều kiện gia nhập là phải gạt bỏ mọi hồi ức liên quan tới tình cảm nam nữ trước đây. Cô ấy không đồng ý, có thể nhìn ra, cô ấy yêu cậu sâu đậ đầu nói.
“ Cung chủ lắc “Tô Uyên”
Con ngươi của Tân Trạm chợt co rút.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.