Chương trước
Chương sau
“Tông chủ bớt giận, Nhiếp trưởng lão chỉ là bởi vì Nhiếp Phi Lộ chết thảm, cho nên lúc này trong lúc nhất thời không kiềm chế được nỗi lòng, tuyệt đối không phải muốn phản bội tông môn”
“Đúng vậy, cái tên Tân Trạm này quá mức ác độc, Đại trưởng lão có công lớn cực khổ đối với Hỏa Vũ tông chúng ta, vậy mà anh ta lại giết hại con trai của Đại trưởng lão, thực sự là ác độc đến cực điểm, tôi đề nghị giết chết anh ta, rửa hận cho Đại trưởng lão!”
“Nhiếp Phi Lộ rõ ràng đã mất đi năng lực phản kháng, kẻ này còn ra tay giết người, nhất định phải xử trí”
Một đám người ủng hộ trưởng lão Nhiếp Vân, lúc này nhao nhao đứng ra vì Nhiếp Vân nói chuyện.
“Xem ra, các người liên hợp lại, dự định bức tôi đưa ra quyết định đi.
Còn có ai đồng ý, đứng ra hết đi!”
Sắc mặt cô gái lạnh lùng, quét về phía đám người.
Sắc mặt của không ít chấp sự trưởng lão đều có chút thay đổi, sau đó gần một nửa cao tầng của Hỏa Vũ tông đều đứng về phía Nhiếp Vân.
“Mời tông chủ ra tay, đánh giết Tân Trạm”
Chuyện này khiến trong lòng mấy người Tam trưởng lão có chút mất khống chế.
Bất tri bất giác, Nhiếp Vân đã năm giữ một thế lực lớn ở Hỏa Vũ tông…
“Các người muốn tôi giết Tân Trạm, một đệ tử ở trên đài đấu sinh tử tuân thủ quy tắc của tông môn, không phạm lấy một cái sai lầm sao?”
Người phụ nữ đột nhiên cười lên, nhưng trong giọng nói lại mang theo băng lạnh thấu xương.
“Mặc dù tên này nhìn qua không có phạm sai lầm, nhưng đại trưởng lão hết lòng tận tụy vì tông môn, con của ông ấy lại chết như vậy, khó tránh khỏi để đám người thất vọng đau khổ”
“Còn xin tông chủ lấy đại cục làm trọng, đánh giết Tân Trạm”
Tất cả trưởng lão lên tiếng lần nữa.
“Cưỡng cung”
Tất cả mọi người nghĩ đến cái từ này.
Mặc dù mặt ngoài của Hỏa Vũ tông nhìn qua rất bình tĩnh, nhưng phía dưới cũng đã sụp đổ, kéo dài mấy năm nay rồi.
Chẳng ai ngờ tới rằng, tất cả những người theo Tân Trạm giết chết Nhiếp Phi Lộ đều vụng trộm leo lên sân khấu.
Tông chủ muốn ổn định thế lực đại trưởng lão thì phải giết Tân Trạm, nếu không, sợ là Hỏa Vũ tông sẽ cứ như vậy mà phân chia bè nhóm.
Nhưng nếu tông chủ dàn xếp ổn thỏa thì trong mắt mọi người cũng đã biết người nào có thể định đoạt Hỏa Vũ tông.
Sắc mặt Tam trưởng lão cũng biến đổi, ngửa đầu nhìn về phía tông chủ.
“Tông chủ, không thể”
“Tam trưởng lão, tôi biết phải làm thế nào!”
Người phụ nữ gật đầu, nhìn về phía Nhiếp Vân nói: tôi không đồng ý thì sao?”
“Nếu tông chủ không nguyện ý, tất nhiên chúng tôi cũng không còn lời nào để nói, vậy thì xin người đừng ngăn cản tôi làm tròn trách nhiệm của một người cha, thay con trai báo thù!” Nhiếp Vân cười lạnh nói.
“Ạ “Vậy cũng đừng trách tôi đụng chạm đến người!”
Nhiếp Vân hừ nhẹ, ông ta bước ra một bước, hướng về phía Tân Trạm xông tới.
Nếu như tôi nói tôi muốn ngăn cản thì sao?” Người phụ nữ lạnh lùng nói.
Cho dù tu vi của Lãnh Uyên Thư đã đột phá tới Thần Cảnh cấp hai, nhưng vẫn thấp hơn mình một cấp bậc.
Anh ta tu vi tam phẩm, ở đây là Hoả Vũ Tông, ai có có thể ngăn cản được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.