Chương trước
Chương sau
Nhiếp Phi Lộ nhe răng cười, toàn thân tràn ngập lửa đen, mang theo chấn động, đột nhiên rơi xuống.
Uỳnh!
Một chưởng của anh ta võ ra, lửa đen giống như là biển gầm, đổ ập xuống, muốn nhấn chìm Tân Trạm.
Ánh mắt của Tân Trạm yên tĩnh, cũng đột ngột đưa ra một chưởng từ dưới mặt đất, thủy triều xen lẫn làn sóng Minh Hỏa linh khí, nghênh trời mà lên.
“Phich!” Một tiếng vang lên.
Hai chưởng bộc phát ra khí tức, ở giữa không trung kịch liệt đụng vào nhau, lửa đen và lửa xanh lam sẫm va chạm với nhau, dòng khí nóng rực tuôn ra bốn phương tám hướng.
Nhiệt độ ở toàn bộ đài đấu sinh tử tăng cao trong nháy mắt, lôi đài cũng chịu không được nhiệt độ cao như vậy, bắt đầu bị hoà tan dần.
“Tân Trạm, tôi thừa nhận rằng mình quả thật đã xem thường anh, nhưng anh cho là tôi chỉ có chút thủ đoạn đó thôi sao?”
Màu đen của biển lửa cùng màu xanh lam sẫm của linh khí hình thành hai cỗ lực lượng ở giữa không trung, trong lúc nhất thời, còn không phân ra thắng bại.
Nhiếp Phi Lộ đột nhiên hét lớn một tiếng, trên mi tâm của anh ta có một ngọn lửa màu đen bỗng nhiên xoay tròn, biến thành một cơn lốc xoáy.
Mà một giây sau đó, một bóng dáng màu đen bỗng nhiên từ vòng xoáy xuất hiện, nó vượt qua biển lửa, bay thẳng về phía Tân Trạm đang thi pháp.
Bóng đen này đón gió mà đi, là một con Giao Long cả mình đều là lửa đen, nó mở cái miệng rộng, phun ra một viên ngọc Long Châu.
Viên ngọc Long Châu này có hào quang nở rộ, vậy mà ẩn chứa một loại quy tắc thời gian nào đó.
Tại thời khắc này, ở bên trên đài đấu sinh tử, thời gian lưu chuyển không ngừng.
Tân Trạm nhíu mày, chỉ cảm thấy không thể khống chế thân thể trong chớp mắt.
Nhưng trong chớp nhoáng này, con Giao Long màu đen đã đi tới trước mặt anh.
Tốc độ của nó nhanh như tia chớp, mở cái miệng rộng, bỗng nhiên nuốt Tân Trạm vào trong bụng.
Rống!
Giao Long cuồn cuộn ở trong ngọn lửa màu đen, ngửa mặt lên trời thét dài, phảng phất như vô cùng sảng khoái.
Đã mất đi sự điều khiển của Tân Trạm, ngọn lửa xanh lam sẫm cũng bị ngọn lửa màu đen bao lấy, nhìn như sắp bị nhấn chìm.
“Không xong rồi!”
Sắc mặt của Tam trưởng lão biến đổi lớn, tình huống này xảy ra cực nhanh, chờ ông ta kịp phản ứng, con Giao Long màu đen đã nuốt lấy Tân Trạm.
Thân thể của ông ta lao về phía đài đấu sinh tử trong chớp mắt.
Mặc dù thủ đoạn của Tân Trạm không tệ, nhưng hữu tâm lại đối phó với vô tâm, bị Giao Long nuốt mất cũng là chuyện cực kỳ nguy hiểm.
Ông ta đương nhiên không có khả năng đứng nhìn Tân Trạm cứ như vậy mà mất mạng.
“Tam trưởng lão, vô cùng lo lắng như thế là muốn đi đâu.”
Ngay khi Tam trưởng lão vừa chuẩn bị đi thì Nhiếp Vân đã sớm chuẩn bị sẵn sàng, cơ thể của ông ta lắc lư, lập tức ngăn ở trước người Tam trưởng lão.
“Nhiếp Vân, cút ngay cho tôi.”
Sắc mặt của Tam trưởng lão lạnh lùng, lách mình muốn tránh thoát.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.