Hai con rối này Tân Trạm lấy từ chỗ đạo sĩ Khúc, định bụng chuẩn bị để phòng hờ, không ngờ bây giờ phải tận dụng nó rồi.
“Cậu Tần, cậu lấy con rối ra là có ý gì?” Ngân Hoa bà bà khó hiểu hỏi.
“Thương tích trong cơ thể hai vị tiền bối kéo dài đã lâu, phương pháp tầm thường không thể tống hết toàn bộ độc tố ra ngoài được nên cần nhờ con rối ép chúng ra.”
Tân Trạm giải thích.
“Cậu bảo chúng tôi đánh nhau với con rối này để đả thông kinh mạch và xương cốt trong cơ thể, dùng cái này để bức độc tố còn sót lại trong cơ thể ra?”
Tửu Lão cũng hiểu sơ về dược lý nên nhanh chóng đoán ra nguyên nhân.
“Tuy lực chiến đấu của hai con rối này không tâm thường nhưng cũng không phải là đối thủ của hai chúng tôi, e là không thể đánh đến mức kiệt sức được.”
“Tiền bối, ông hiểu nhầm rồi”
Tân Trạm lắc đầu cười nói: “Không phải để hai người đánh nhau với nó mà là bị nó đánh.”
Sắc mặt Tửu Lão tối sầm.
“Để bị đánh thôi, không đánh trả à?” Hai ông bà lão hơi biến sắc.
Tân Trạm gật đầu đáp: “Nếu chỉ uống thuốc thì tác dụng của đan dược này chỉ có thể kéo dài vài ngày nhưng nếu ép độc tố còn lại ra thì có thể trị tận gốc hoàn toàn”
“Thằng nhóc này, có phải khi nãy hai chúng tôi hoài nghỉ cậu nên cậu cố ý cho con rối đánh chúng tôi để xả giận không hả” Tửu Lão cười khổ nói.
“Lão già này dài dòng quá, tôi đồng ý chuyện này, bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-vi-dai-nhat/913184/chuong-1070.html