Chương trước
Chương sau
“Đây là thuật dịch chuyển mà Lăng Nhật ‘Yêu Hoàng đã để lại, cậu giữ gìn cẩn thận, nhớ là không thể truyền ra ngoài, nếu không bổn hoàng sẽ truy sát cậu đến chân trời góc biển.”
Tuyệt Nhật Yêu Hoàng cũng không dông dài, đưa cho Tân Trạm một miếng ngọc, còn bịa chuyện nói như thật.
Đóng kịch thì phải đóng cho trọn bộ, nếu như không thể hiện nghiêm túc một chút thì thẳng nhóc này sao có thể nghĩ rằng thuật dịch chuyển này vô cùng quý giá cơ chứ.
“Cảm ơn bệ hạ.”
Nhận lấy miếng ngọc, Tân Trạm thở phào nhẹ nhõm, quét sơ một lần qua miếng ngọc, cảm thấy cũng không có vấn đề gì, chẳng lẽ do mình cả nghĩ quá rồi.
“Đi, theo ta vào hoàng cung, ta có thể truyền lại một kinh nghiệm căn bản của thuật này cho cậu” Yêu Hoàng cười nói. Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Tân Trạm, nếu bản thân mình không nói nhiều một chút thì cảm thấy cũng hơi ngại.
Hai người vào hoàng cung, Yêu Hoàng nói cho Tân Trạm một số điều cơ bản rồi im lặng rời đi.
“Tân Trạm, cấp sơ đẳng của thuật này cũng không khó, chỗ khó là phải luôn không ngừng tôi luyện tích lũy và nắm vững, ngoài ra, cậu hãy nhớ kỹ là lần đầu tiên sử dụng thuật này phải đeo mặt nạ vào”
Trước khi đi, Yêu Hoàng nói vô cùng nghiêm túc.
Tân Trạm đầu óc mơ hồ, không hiểu mô tê gì Chờ sau khi Yêu Hoàng đi rồi, anh ngồi xếp bãng xuống nghiên cứu thuật dịch chuyển này.
“Bí quyết dịch chuyển càn khôn, cái tên này viết cũng rất lớn, nếu như tu luyện đến cuối cùng thì cả trời đất cũng có thể mang đi à?” Tân Trạm rất hứng thú.
Sau đó Tần Trạm chìm đắm trong tu luyện, một lúc lâu sau mới mở mắt ra.
“Thuật dịch chuyển này, thì ra nguyên lý là như vậy” Trong đôi mắt của Tân Trạm toát lên sự bừng tỉnh Dịch chuyển càn khôn tuyệt vời, nòng cốt then chốt là nằm ở chỗ ký ức.
Sau khi vận chuyển công pháp này, bạn phải nhớ thật kỹ bất kỳ một không gian nào đó bạn nhìn thấy, bao gồm cả từng nhành cây cọng cỏ, thậm chí là những chỗ đặc biệt như bầu trời. Mà sau khi ghi nhớ, sử dụng thuật dịch chuyển càn khôn, tái hiện lại tất cả những địa điểm này bên trong đầu óc mình, tưởng tượng ra bản thân đang nãm trong đó, mà đợi khi pháp thuật phát huy thì người dùng thuật sẽ đi vào bên trong khu vực này.
Nói đơn giản một chút thì chính là trước khi sử dụng thuật phải nhớ kỹ một không gian nào đó, nhớ càng thuộc lòng tỉ mỉ thì độ chính xác sau khi sử dụng thuật này cũng ngày càng cao hơn.
“Hèn chỉ Yêu Hoàng bảo cấp sơ đẳng rất đơn giản, tích lũy và năm vững thì rất khó, nếu muốn trong chớp mắt ghi lại toàn bộ những thông tin nhỏ như hạt cát bên trong không gian, yêu cầu này đối với tu sĩ cũng quá khủng bố rồi” Tân Trạm hít vào một hơi thật sâu, cau mày.
“Thật sự không biết ông Yêu Hoàng này làm được băng cách nào.”
“Nếu đã nhập môn vậy chỉ bằng thử một chút xem sao.”
Vừa nghĩ đến đó, trong lòng Tân Trạm giật thót, đứng dậy, có chút rục rà rục rịch.
“Đại điện trước mặt này là được rồi” Tân Trạm tùy ý tìm kiếm mục: vận chuyển bí quyết dịch chuyển càn khôn, thần thức tỏa ra, bắt đầu ghi nhớ.
Sau đó không gian bên ngoài cơ thể của anh chấn động, lần lượt từng lưồng hơi thở diệu kỳ phun trào ra, Tân Trạm cảm thấy cơ thể không tự chủ được run rẩy, cảm thấy như sắp tách rời ý thức.
Cái cảm giác này rất quen thuộc, chính là hình ảnh trước đó Yêu Hoàng đem theo mình phát huy bí quyết dịch chuyển càn khôn.
Vèo!
Sau đó bóng của Tân Trạm lóe lên, chớp mắt đã biến mất khỏi tại chỗ.
“Chỗ này là chỗ nào?”
Đợi đến khi mở mắt ra lần nữa, Tân Trạm có hơi ngơ ngẩn.
Lúc này anh đang xuất hiện trong phòng của một căn nhà nào đó, tất cả xung quanh đều là một vài lồng đèn hồng nhạt, chiếu rọi làm bầu không khí nơi này mông lung, cộng với cách bày trí toát lên một mùi vị mơ mộng Sau đó cửa phòng kẽo kẹt một tiếng mở ra, một người đàn ông trung niên to béo nở nụ cười xấu xa trên mặt ôm ấp một cô gái áo quần xốc xếch, hai người thân mật đi về phía của anh.
“Cậu là ail”
“Đây là đâu!”
Bốn mắt nhìn nhau, đôi bên đều có chút ngơ ngác.
“ÁI” Trái lại là cô gái kia không nhịn được hét toáng lên một tiếng, trong chớp mắt che đậy lại thân thể, sau đó nghĩ đến điều gì lại nhanh chóng che mặt lại.
“Người đâu rồi, có người xông vào Vương phủ muốn giết Yêu Vương!” Cô gái kia la lên.
“Vương phủ, Yêu Vương?”
Tóc gáy Tân Trạm đột nhiên dựng thẳng, trước đó anh còn nghĩ đây là hoàng cung, chạy như nào lại đến nơi quỷ quái này rồi “Xin lỗi, quấy rầy rồi”
Tân Trạm cảm nhận được cách đó không xa có từng luồng hơi thở ác liệt đột nhiên tỏa ra, anh hô một tiếng, đột nhiên bay lên, rầm rầm đập vỡ nóc nhà, hóa thành mũi tên nhọn bản ra.
“Trốn đi đâu”
Trong Vương phủ, bốn, năm cao thủ xuất khiếu cảnh cũng vút bay lên trời, bọn họ phát ra tiếng gầm rú tức giận, không ngừng truy đuổi theo sau anh.
Qua đúng thời gian của một nén nhang Tân Trạm mới cắt đuôi được những người này, có chút chật vật chạy về hoàng cung.
“Cậu chạy đến Vương phủ nhà em trai ta, còn nhìn lén em dâu ta” Sắc mặt của Tuyệt Nhật Yêu Hoàng có chút khó coi, nói.
“Khụ khu, bệ hạ hiểu lầm rồi, hơn nữa tôi cũng không nhìn lén, nó không chịu nghe theo sự điều khiển của tôi” Tân Trạm bất đắc dĩ nói.
“Có đeo mặt nạ không?” Nghĩ đến điều gì, sắc mặt của Yêu Hoàng mới hơi nguôi giận, thấp giọng hỏi.
“Đeo rồi” Tân Trạm cũng nghĩ lại mà sợ, may mà mình cẩn thận, nghe lời Yêu Hoàng, nếu không để lộ mặt thật thì phiền phức rồi.
“Nhưng mà bệ hạ, dịch chuyến càn khôn này khủng bố như vậy, sao trước đó ông không nhắc tôi”
“Tần Trạm à, ta còn tưởng cậu là thiên tài trong nhân loại, ít nhất cũng có thể làm được chính xác bước cơ bản của thuật dịch chuyển, ai biết cậu lại kém mười vạn tám nghìn dặm như vậy”
Tuyệt Nhật Yêu Hoàng mang theo sự thất vọng nhìn Tân Trạm một cái, sau đó lại khoe khoang nói: “Nhớ năm đó bổn hoàng học được thuật này, chỉ vẻn vẹn ngày đầu tiên thôi mà đã cách mục tiêu không đến trăm mét, sau này thì càng luyện càng trôi chảy, xem ra ở mặt này cậu còn phải học hỏi nhiều lắm.”
Nói xong, Tuyệt Nhật Yêu Hoàng vỗ vỗ bả vai Tân Trạm, dáng vẻ người đi trước.
“Bệ hạ thật tài giỏi” Tân Trạm không chút biến sắc khen ngợi một câu, sau đó nói: “Nhưng lúc tôi chạy trốn sao lại nghe thấy những tên hộ pháp kia nói tên biến thái của bốn mươi năm trước lại xuất hiện rồi. Bệ hạ, lần đó không phải là ông chứ!”
“Khu khụ!” Yêu Hoàng đang khoái chí, nghe xong suýt nữa nghẹn trân trối, sảc mặt của ông ta lúc xanh lúc trằng, phủ nhận nói: “Sao có thể chứ, bổn hoàng há có thế làm ra loại chuyện mất mặt như vậy”
“Vậy tại sao ông lại khuyên tôi phải đeo mặt nạ, làm sao bệ hạ biết mặt nạ có tác dụng” Tân Trạm nghỉ ngờ hỏi tiếp.
“Hừ, nói nhiều quá, có thời gian thì đi hướng dẫn mấy người Lam Yên luyện công đi, công pháp này để sau học tiếp, đi đi”
Sắc mặt Tuyệt Nhật Yêu Hoàng lạnh lùng, vung tay lên, nhất thời có một luồng hơi thở giống như làn sóng cuồn cuộn ra, Tân Trạm bị luồng hơi thở này bao bọc, đột nhiên bay ra, rơi xuống bên ngoài hoàng cung, “Đệch, Yêu Hoàng này nhỏ nhen quá, rõ ràng đã bị mình nói trúng rồi, còn chống chế”
Tân Trạm bất đắc dĩ lắc đầu, có điều công pháp này thật sự không thể mù quáng làm bậy, nếu không nhỡ đâu vào tẩm cung của Yêu Hoàng thì tiêu tùng rồi “Xem ra thuật này phải nghiên cứu nhiều hơn mới được”
Trở lại trong thung lũng, Tân Trạm có chút khổ não, phân tích được mất khi sử dụng bí quyết dịch chuyển càn khôn.
Tới giữa trưa, một bóng người xuất hiện trong thung lũng.
Thạch Chấn – thiên tài số một của vương triều Tuyệt Nhật, trước đây bị Tân Trạm dùng ‘Yêu Hoàng chưởng đánh bị thương, sau khi nghỉ ngơi một tuần, cuối cùng cũng khỏi hắn trở về thung lũng.
Mà trong khoảng thời gian này, anh ta nghe nói bên trong thung lũng đã đổi thành Tân Trạm phụ trách, cái tên con người đáng ghét này lại lắc mình thay đổi thành sư phụ của anh ta, chuyện này làm Thạch Chấn vô cùng bực mình, mà lúc đi vào trong đó nhìn thấy trạng thái của bạn bè, Thạch Chấn càng thêm cạn lời.
“Cốt Lâm, Thái Tinh, mấy người bị Tân Trạm hành hung một trận à?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.