Chung Trác Linh khẽ nhíu mày, nhìn Tân Trạm bay đến chỗ sâu trong sơn cốc rồi biến mất dưới tầm mắt của mọi người, cũng không hiểu Tân Trạm đang có ý gì.
“Rốt cuộc sợi tơ kia đã chạy đến đâu rồi?”
Tân Trạm một mạch đuổi theo sợi dây đỏ, dần dần đi tới sâu bên trong sơn cốc, đến bên cạnh một dấy núi.
“Lại là một sơn động nữa sao?”
Bay đuổi theo sợi đây đỏ, Tân Trạm chui vào trong sơn động thật lớn kia.
Sau đó anh cảm giác vô cùng nghẹt thở, bên trong sơn động có một áp lực mạnh mẽ.
nào đó đang không ngừng truyền ra, dường như muốn áp đảo tất cả sinh linh ở đây.
“Ở đây là Vẫn Yêu, không có vật sống. Vậy thì thứ gì chết rồi mà còn áp lực lớn như thế chứ?”
Ánh mắt Tân Trạm thoáng qua chút tò mò, huống chỉ sợi tơ kia bay thẳng vào bên trong sơn động. Anh bay tầm khoảng mấy phút, cuối cùng cũng đến một nơi giống như đại điện.
“Xương thú này thật lớn”
Tân Trạm dừng bước, nhìn vào xương cốt to lớn bên trong đại diện thì hít sâu một hơi.
Bộ xương cốt này cao tầm mười mấy mét, toàn thân cốt đều trong suốt, linh quang lóng lánh. Cảm giác áp lực mãnh liệt kia chính là bắt nguồn từ bộ xương này mà ra.
Mà sau khi sợi dây hồng bay vào trong kia thì lập tức chui vào bộ xương đó.
Tân Trạm nhìn lên, ngay vị trí đỉnh đầu của xương cốt có một khối Phù Không Thạch đang treo lơ lửng. Mà màu sắc lại chính là màu tím, vô cùng đậm đà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-vi-dai-nhat/913102/chuong-988.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.