Tân Trạm cười cười, cũng không để ý đến sự khiêu khích của Chung Trác Linh, tiếp tục rèn. Có sát khí lớn như Chùy Vạn Luyện trong tay, cộng thêm Thiết Lang không ngừng chỉ dạy, kỹ xảo luyện khí của Tân Trạm càng ngày càng tăng. Sau đó mỗi ngày, Tân Trạm đều có thể chế tạo ra không ít phi kiếm cấp bốn. Tuy những thanh kiếm này đều là cấp bốn nhưng phẩm chất lại giống nhau như đúc, sau khi Chung Trác Linh xem xong thì chống nạnh giêu cợt. “Đây là khác biệt giữa thiên tài và ngu xuẩn, anh luyện đến cấp bốn nhiều như vậy nhưng một chút tiến bộ cũng không có, chứng minh giới hạn cao nhất của anh cũng chỉ đến đây thôi” “Tôi cũng thấy giới hạn cao nhất của cô cũng chỉ đến đây thôi” Tân Trạm quét qua người Chung Trác Linh, cuối cùng dừng lại ở chỗ nào đó, thâm ý nói. “Anh cái tên lưu manh chết tiệt này” “Khu vực dãy núi Yêu thú này rộng lớn, mà bên trong cũng ẩn chứa các loại hiện tượng kỳ lạ. Loạn Tâm Vụ này chính là một trong những loại đó. Người hoặc yêu thú đi ở chỗ này, trong thời gian dài hít phải sương mù, tâm trí sẽ trở nên mê loạn, chỉ biết tấn công và chém giết. Lúc trước rất nhiều tu sĩ không biết sương mù này mà rời đi, xông vào khu vực trung tâm, cuối cùng đều tự giết lẫn nhau mà chết” Thiết Lang giải thích. “Quả thật sương mù này không đơn giản” Tân Trạm gật đầu nói. “Thôi đi, nếu ba tôi không nói thì chỉ sợ anh sẽ đi đến mất
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]