Vấn Tông có nền tảng sâu xa, linh dược mà anh cần cũng không phải loại bình thường, có một vài loại còn khá hiếm nhưng Vấn Tông vẫn sớm thu thập được toàn bộ, hơn nữa phẩm chất cũng ở mức trung bình trở lên. Anh không cần động tay động chân gì ở đây cả.
“Bắt đầu đi!” Tuân Khánh An đã chờ đến mất hết kiên nhẫn rồi, thấy Tần Trạm đã kiểm tra xong linh dược thì lập tức mở miệng.
Tiếp đó, luồng khí trong trận bắt đầu khởi động, hai người Tần Trạm cũng bắt đầu luyện chế đan dược.
“Theo chủng loại và số lượng linh dược, lò đầu tiên hai người luyện chế đều là đan dược cấp bậc bảy” Gia chủ họ Khương đứng bên cạnh nhìn hai người nói.
“Nhưng mà Tuân Khánh An có Khô Mộc dược đỉnh, chất lượng sẽ được nâng cao thêm một bậc. Vậy Tần Trạm thiệt thòi rồi.” Gia chủ họ Cố nói với vẻ lo lắng.
“Không biết thằng nhóc Tần Trạm này đang tính toán gì nữa? Cách luyện thuốc này của cậu ta có chút kỳ quái” Gia chủ họ Khương lại nhíu mày rồi lắc đầu.
Mọi người ở đây đều nhìn chăm chú bên trong.
Có thể nói Tuân Khánh An rất có phong thái, cực kỳ thu hút ánh mắt của người khác.
Chỉ thấy vô số ánh sáng lập lòe trên khắp cơ thể anh ta, một gốc linh dược theo chuyển động của ngón tay anh ta, ngoan ngoãn rơi vào Khô Mộc dược đỉnh. Một ngọn lửa bảy màu hừng hực bốc cháy, khiến dược đỉnh lơ lửng trên không và rung lên khe khẽ.
Trái lại, tốc độ của Tần Trạm vô cùng chậm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-vi-dai-nhat/913090/chuong-976.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.