Thân thể của huyễn thú này giống như một ngọn núi cao, khiến Tân Trạm trông có vẻ vô cùng nhỏ bé. Nhưng trước khi huyền thú kịp phản ứng lại, Tân Trạm đã lao tới đánh một quyền xuống nó.
Huyễn thú trợn to hai mắt, chỉ cảm thấy lồng ngực đau nhói, thân thể bất giác bay ra ngoài.
Trong ánh mắt sững sờ của mọi người, huyễn thú không ngừng rút lui. Hai bên hẻm núi, đá vỡ tan tành, khói bụi mịt mù, hàng loạt ngọn núi sụp đổ.
Còn Tân Trạm lập lòe ánh sáng vàng, tựa như một chiến thần, khiến huyễn thú không còn sức đánh trả.
Gần đến thời gian mười lăm phút, Tân Trạm đột ngột bay ra, đánh ra vô vàn đường quyền màu vàng. Ánh vàng lóe lên chói mắt, giống như ánh mặt trời chiếu rọi khắp thiên hạ “Gào!”
Trong tiếng hét thất thanh của huyễn thú, toàn thân nó ngã quy xuống đất. Cú đấm của Tân Trạm lao đến như mưa to gió táp, khiến thân thể nó lập tức sụp đổ Tinh mang kia cũng bị Tân Trạm bắt lấy, thu vào giữa mi tâm.
Mặc dù trông Tân Trạm có vẻ ngày càng nhếch nhác, trên người còn có thêm vài vết thương, nhưng cuối cùng anh vẫn giết được huyền thú.
Tất cả mọi người ở hiện trường đều khiếp sợ. Trong thuyền bay lặng như tờ, đến nỗi kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy.
Tân Trạm thật sự đã giết được huyễn thú bốn sao chỉ trong mười lăm phút. Mặc dù trước đó anh phải mất một tiếng mới giết được một huyễn thú ba sao.
“Có thể thua sao?” Có người run rẩy cả hai tay, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-vi-dai-nhat/913019/chuong-905.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.