Lạc Việt Ban cũng rút ra một cây trường đao, chém ra một đường đao sáng trời.
“Gầm!”
Đối diện với thế cục tấn công dồn dập, con huyễn thú tinh thần gầm lên phẫn nộ.
Luồng khí tinh thần toàn thân khuếch tán ra ngoài, hóa giải toàn bộ thế cục tấn công của hai người.
Tiếp theo đó, trên chiếc sừng duy nhất của nó phun ra một cột khí tinh thần, Lạc Việt Ban giương đao chống đỡ nhưng không chống lại được, bay bản ra ngoài.
Diệp Thành nghiến răng, tiến về phía trước, một thương đâm thẳng lên đỉnh đầu của quái thú, nhưng lại bị đuôi của nó quét ngang một đường trực tiếp đánh trúng.
“Không hổ danh là huyễn thú ba sao, thực lực mạnh hơn rất nhiều so với huyễn thú bình thường mà chúng ta săn được trước đây”
Diệp Thành nhổ nước miếng, ánh mắt ngập tràn ý chí chiến đấu cuồn cuộn.
Anh ta và Lạc Việt Ban một trái một phải, liên tiếp thu hút sự chú ý của huyễn thú.
Bóng hình Tân Trạm như yêu ma quỷ quái, nhẹ nhàng áp sát phía sau huyễn thú. Ngọn lửa xanh lập lòe trong lòng bàn tay, một đòn giáng thắng lên sống lưng của huyền thú.
Ngọn lửa xanh bùng cháy dữ dội, trong chớp mắt đã lan khắp toàn thân huyền thú.
“Grừ” Con huyền thú phát ra tiếng gào thảm thiết, toàn thân vặn vẹo, luồng khí tinh thần không ngừng vây xung quanh, trước đây chỉ là một ngọn lửa bình thường không có gì bất lợi, trong chớp mắt bỗng có khí thế không thể dập tắt “Luồng khí tỉnh thần quả nhiên lớn mạnh”
Đồng tử Tân Trạm co lại, càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-vi-dai-nhat/913014/chuong-900.html