Mọi người chấn động ngẩng đầu lên, lúc này ngay giữa không trung, Tân Trạm đang ngạo nghề đứng thắng, cả người anh nhuộm đẫm máu nhưng khí thế vẫn tràn trề, hơi thở vẫn nhẹ nhàng như cũ, dường như anh chính là một vị thần cổ không gì không địch nổi.
“Ở trên không giao cho tôi.” Tần Trạm nhìn mọi người nói.
Trong lòng mọi người sùng bái vô cùng, Tần Trạm chỉ dùng sức mạnh của một người đã ngăn cản được những quái thú biết bay kia.
“Giet!”
Tiết Đại Tráng nâng cái búa lớn trong tay, ngửa mặt lên trời hét vang lên, mọi người cũng theo đó phần chấn lên, trong nháy mắt đã đánh đảm quái thú lui đến bên ngoài khu vực.
“Vận may của tên nhóc này thật tốt, trong đám người này lại có pháp sư pháp trận cao thâm ”
Trên Quan Tinh Các, Triệu Tân Đông hừ lạnh một tiếng, nhìn màn sương trắng bên ngoài, đám quái thú bị tách ra đi vòng quanh Tần Trạm như một đám ngốc, anh ta không khỏi tức giận đến mức và rầm rầm
lên hành lan.
Đừng nhìn mọi người đánh nhau một cách nhàn nhã như thế, nếu không nhờ có trận pháp này làm giảm đi sức mạnh của thủ triều any thì bọn họ căn bản không có cơ hội thể hiện.
“Cậu Triệu không cần phải nóng lòng, cứ coi như bọn họ có chút thủ đoạn đi, nhưng không phải thủ triều kia chỉ vừa mới đến à? Quái thú không sợ chết, nhưng những kẻ kia sẽ mệt.” Hùng Tuyền cười lạnh.
Đây cũng là lý do tại sao mỗi lần thú triều ập đến đều có thể giết chết được một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-vi-dai-nhat/912951/chuong-837.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.