Ông Bạch đứng một bên cũng chẳng thấy đỡ hơn là bao, cảm thấy vô cùng mông lung. Trước đó bọn họ còn suy đoán, không biết Tân Trạm có thể ngưng kết năm luyện văn trong một tháng hay không.
Kết quả là Trạm chỉ tốn mười ngày, à không, bảy ngày đã ngưng kết được mười sáu luyện văn? Con người mà làm được vậy sao! "Cho ông xem cây Chùy Vạn Luyện của con đi." Ông Bạch nóng lòng nói.
Trạm gật đầu, đưa Chùy Vạn Luyện cho hai người "Đúng là mười sáu luyện văn thật. Ông Hắc cẩn thận đếm ba lần rồi thở dài cảm khái "Nhóc con, nhất định là con sẽ có cơ duyên khác, nhưng để trở thành thiên tài vào lúc ấy thì ai mà chẳng có cơ duyên của chính mình."
Ông Bạch nhìn anh với ánh mắt thâm nói: "Tân Trạm, nếu có cơ hội đạt tới thượng giới, nhất định con phải giúp Vạn Luyện Tông của ông khôi phục chính đạo, đừng để cho thuật Vạn Luyện thất
Cảm nhận được sự mong đợi của hai vị trưởng lão, Tân Trạm trịnh trọng gật đầu. Hai vị trưởng lão trước giờ chỉ coi anh như người thừa kế mà thôi, nhưng từ lúc này, đương nhiên là bọn họ lại càng kỳ vọng vào anh hơn bao giờ hết. "Hai vị tiền bối, lần này con đã ngưng tụ được Chùy Vạn Luyện, có thể đi được rồi." Tần Trạm lập tức cười "Đương nhiên, đợi đến khi con đạt tới cảnh giới hoá cảnh cao nhất thì sẽ tiếp nhận truyền thừa cuối cùng một lần nữa, đến lúc đó thì con chính là Tông Chủ mới của Vạn Luyện Tông"
Hai ông lão gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-vi-dai-nhat/912927/chuong-813.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.