"Ước chừng phải đến lúc nợ ta hơn mười máy con yêu thủ lận." Ông cụ sở sở cắm, nói một cách tự tin.
Trước đây tên nhóc thúi này đã tát vào mặt ông nhiều lần như vậy, lần này chắc cũng không sao đâu.
Đồng củi được đốt lên, mùi thịt dần tỏa ra.
Ba người ngồi chung trên một tảng đá, chỉ là Râu quai nón và Diệp Thành có phần lơ đễnh.
Ngược lại, ông cụ rất vô tư, thoải mái ăn như gió cuốn, thỉnh thoảng còn nhấp một ngụm rượu hồ lô, dáng vẻ hoàn toàn không thèm để ý đến.
Mà vào lúc này, mặt biển đột ngột rung chuyển một trận.
Dường như có một thứ gì đó rất lớn sắp chui ra khỏi bien.
Cả ba người đều bị âm thanh thu hút, nhìn về phía bên đó.
Chi nghe một tiếng nổ oành thật lớn.
Sóng biển cuồn cuộn, bọt nước văng tung tóe,
Một con yêu thủ khổng lồ, giống như một dảm mây đen, mạnh mẽ bay lên che kín bầu trời, sau đó ầm ầm rồi tạo trong xuống bờ biển bên cạnh ba người bọn họ. “Tình huống gì đây, yêu thủ biển tự sát sao?" Râu quai nón nói với vẻ mặt bàng hoàng.
Đã nhiều năm trôi qua nhưng đây là lần đầu tiên anh ta nhìn thấy yêu thủ dưới biển sâu, tự mình chạy lên bờ tim cái chết đấy.
Ông cụ ngồi uống rượu bên cạnh cũng sửng sốt.
Tuy nhiên, mọi người còn chưa kịp phản ứng thì ngay sau đó, một con yêu thú lại bay ra khỏi biển, tiếp tục rơi xuống bên cạnh bọn họ.
Một con, hai con... Mãi cho đến khi kết thúc.
Tần Trạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-vi-dai-nhat/912891/chuong-777.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.