Thanh Vân “Mọi người, chúng tôi nguyện vì cô chủ mà hiến dâng cả cuộc đời này, để chúng tôi ở lại đây kéo dài thời gian của đối phương đi.”
Vài võ giả của nhà họ Vân, lúc này đột nhiên đứng dậy, lộ ra vẻ bị hùng, nhưng không hề chùn bước.
“Còn chưa đến lúc đó đâu.”
Tân Trạm lắc đầu nói: “Hơn nữ mấy người các người cũng không thể ngăn cản bọn họ, vào nội điện rồi nói sau đi.”
Tần Trạm nhìn Phương Hiểu Điệp, lúc này Phương Hiểu Điệp năm trên lưng Diệp Thành vẫn không thở được, rõ ràng đang bên bờ vực sống chết.
Tần Trạm nằm chặt tay, có một câu nói mà anh chưa nói, chạy trốn hoàn toàn không phải lựa chọn của anh.
Đối phương phá hoại lời hứa, một đường đuổi giết, thậm chí còn suýt nữa hại chết Phương Hiểu Điệp, đây là thù máu.
Thù này, Tần Trạm nhất định phải bảo.
Trên đường đi, không hề gặp phải quá nhiều ngăn cản.
Mọi người một đường chạy vào bên trong, gặp yêu thủ thì giết yêu thú, gặp cấm chế thì cưỡng ép phải giải, tốc độ vô cùng nhanh.
Cuối cùng một đại điện nguy nga xuất hiện trước mặt mọi người.
Cổng điện vàng chói rực rỡ, khí thế hào hùng, ở bên góc có một rãnh khóa.
“Chắc là ở đây.
Tô Uyên tiến lên trước tra chìa khóa vào, nhất thời ánh sáng lóe lên, trên trời giáng xuống ba tia sáng.
Mọi người hiểu ra, xem ra một chìa khóa vàng chỉ có thể dẫn ba người vào.
Mọi người nhìn nhau, thật ra tiến vào nội điện cũng không có nghĩa là sẽ an toàn, dù sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-vi-dai-nhat/912876/chuong-762.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.