Có võ giả của Tần Môn nghe không được nữa, buông tảng đá trong tay xuống, gào thét với anh ta.
“Trương sư huynh, đừng nói nữa. Cô gái khuyên nhủ “Sao chứ, ăn ngay nói thật có vấn đề gì sao?”
Trương sư huynh cũng không kiềm chế lại, chỉ vào mọi người nói: “Những người các anh vốn chính là rác rưởi ngu xuẩn, tôi cũng chỉ nói rõ sự thật mà thôi. Sắc mặt của mọi người đỏ lên, bị kẻ xa lạ này so sánh với rác rưởi, quả thật là đang gây hấn mà “Mày nói cái gì?”
Nếu không phải Tân Môn không cho phép đầu riêng, bọn họ sẽ lập tức xông qua ra tay.
“Nếu mày lợi hại như vậy, có dám lên võ đài đầu với bọn tao một trận không?”
Có một võ giả trẻ tuổi nói.
Người trong Tân Môn đều là những chàng trai đầy nhiệt huyết, không chịu được khi có kẻ dám sỉ nhục Tân Môn, nhất là sỉ nhục Tân Trạm.
Lập tức có rất nhiều người dừng việc luyện tập trong tay, đều đi qua phía bên này.
“Chỉ dựa vào mấy người bọn mày sao?”
Tên sư huynh kia cười trào phúng nói: “Đều không đủ làm tôi đổ mồ hôi “Đúng là quá phách lối, có bản lĩnh thì lên võ đài định thắng thua”
“Đúng, làm ra vẻ cái gì chứ.
“Được, vậy tao sẽ chơi đùa với bọn mày”
Trương sư huynh hừ lạnh một cái, đi theo đảm người qua võ đài.
“Hôm nay nể mặt tên Tân Trạm kia một chút, sẽ không giết người Trương sư huynh cười lạnh một tiếng, tung người một cái, nhảy lên trên võ đài luyện võ.
Anh ta khinh bỉ ngoác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-vi-dai-nhat/912852/chuong-738.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.