Chương trước
Chương sau
Hàn Vô Song gần như nôn ra máu
Thiên Đạo cũng sững sở, tại sao lại cho rằng bản thân đang giúp Tân Trạm độ kiếp.
Thiên Đạo muốn giết Tân Trạm đấy!
Mà Tân Trạm hoàn toàn không có bất cứ hành động nào giống như thật sự đã chết.
"Cậu chủ nhanh dùng báu vật kia!"
Ông lão tóc trắng nhìn thấy lôi kiếp đánh
xuống không nhịn được kêu to.
Thấy Hàn Vô Song còn hơi do dự, ông lão tóc trăng quát: “Nếu không chúng ta đều sẽ
chết “"Nếu như anh có gan thì hãy nói cho tôi biết
tên của anh."
Hàn Vô Song nghiến răng nghiến lợi, đôi mất gắt gao nhìn chăm chăm Tân Trạm
Sau khi dùng báu vật kia họ sẽ hoàn toàn rời khỏi đây, tương đương với việc hoàn toàn mất cơ hội giết chết Tân Trạm.
Nhưng cho đến bây giờ Hàn Vô Song văn chưa biết Tân Trạm là ai như vậy sau này anh phải bảo thủ như thế nào chứ
“Ha ha, đi không đổi tên ngôi không đối họ, Tào Phá Thiên." Tần Trạm thách thức nói.
Tân Trạm cũng không phải người ngu ngốc, vốn dĩ anh đã làm mất lòng nhà họ Đổng và nhà họ Tào nên không muốn nhanh như thể lại có thêm một kẻ thù
“Nhà họ Hàn các người chỉ là gia tộc ăn hạitrong thế giới ẩn, Tào Phá Thiên tôi ngâm ngâm chịu đựng nhiều năm chính là vì ngày hôm nay muốn vùng dây!" Tân Trạm vô cùng
hung hăng cản quấy nói.
"Tào Phả Thiên, anh rất ngông cuồng, anh ẩn núp cũng rất sâu, nhà họ Tào ở thế giới ẩn, rất tốt
Hàn Vô Song khịt mũi, anh ta bóp nát bầu
vật nào đó.
Đột nhiên một luồng sáng trắng nhẹ nhàng lập tức tràn ngập xung quanh, bao phủ tất cả người nhà họ Hàn.
Sau đó ánh sáng này lấp lóe, tất cả người nhà họ Hàn đều biến mất ngay tại chỗ.
Bên trên bầu trời, lôi kiếp gần như đồng thời
rơi xuống
Miệng Tân Trạm phun ra máu tươi, trực tiếpbị sấm sét đánh ngã xuống đất tạo thành một
cái hố sâu ở trên mặt đất.
Tân Trạm lập tức mở không gian trữ vật ra, liều mạng rót số lượng thuốc lớn giống như nước biển vào trong miệng.
Vốn đi đã rất nguy hiểm khi đối mặt với lối kiếp lại còn bị Hàn Vô Song đánh trúng, Tân Trạm bị thương cũng không nhẹ.
Nhưng cầu phú quý trong nguy hiểm.
Lần này Tân Trạm chẳng những thành công
đột phá hóa cảnh.
Hơn nữa bởi vì linh khí thánh tuyến cực kì nồng đậm nên sau khi phá cảnh bản thân có thế trực tiếp tăng lên tới Xuất Khiếu Cảnh nhất phẩm đỉnh phong
“Phá cho tôi!Một lợi thế khác của việc người nhà họ Hàn rồi đi chính là rốt cuộc Tân Trạm cũng có thể luyện tập mà không bị phân tâm
Trên bầu trời từng tia sấm sét càng lúc
càng mạnh.
Tần Trạm không ngừng đưa tay vung ra
đánh nát sấm sét.
Mà cảnh tượng hoành tráng này hiển nhiên cũng hấp dân sự chú ý của những người khác ở bên trong bí cảnh.
Chỉ có một số ít người tới đây với người nhà họ Hàn, ở những nơi khác trong thành tuyên vẫn có rất nhiều võ giả tồn tại như cũ
Động tĩnh bên này làm cho rất nhiều người lộ ra ánh mắt khiếp sợ, lại có người độ kiếp ở bên trong bi cảnh.
Đám người Tân Triều bên cạnh phế tíchtổng môn ở cách đó mấy cây số.
Một người râu quai nón, cả người dính đầy bụi đất đang thở hổn hển như trầu, đập mạnh bản thảo trong tay xuống mặt đất đào ra một cái hố thật sâu.
Để ý thấy tiếng sấm không ngớt ở đáng xa, râu quai nón lau mồ hôi, vẻ mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên
"Mẹ kiếp, rốt cuộc là ai làm động tĩnh lớn như vậy, nhưng mà như vậy cũng tốt động tĩnh đã bị bên kia hấp dẫn nên mình có thể yên tâm đào hang, báu vật của tông môn cổ này chắc chân thuộc về mình."
Râu quai nón cười hắc hắc, vẻ mặt vô cùng

tham lam.
Cuối cùng, sau khi Tân Trạm điên cuồng thi triển các loại thủ đoạn rốt cuộc thì lôi kiếpcũng kết
Tu vi của Trạm cũng tăng lên tới Xuất Cảnh nhất phẩm đỉnh
“Thật là đáng sợ, sau này lúc cậu đột tôi chắc chắn phải cách xa cậu một chút để tránh bị đánh chết"
Lúc này Diệp Thành chậm rãi đi tới, vẻ mặt tràn đầy sợ hãi.
Lúc Tần Trạm bay ra thành tuyền đã nhờ bản thân cho nên Diệp Thành đã chạy ra xa từ lâu rồi.
Nếu không sợ rằng sẽ có kết cục giống như
Hàn Vô
Phải biết rằng Hàn Vô Song xếp hạng thứ trên Bảng Anh Hùng cũng không dám đón“Tiến vào hóa cánh cảm giác thế nào?"
Diệp Thành hứng thủ nói
"Rất thoải mái."
Cảm nhận được sức mạnh bùng nổ toàn thần Tân Trạm gật đầu, sau đó trong lòng vừa động một luồng uy áp bỗng nhiên bộc phát.
Uy áp của hóa cảnh lần đầu tiên được lộ ra.
"Mẹ kiếp, sao uy áp của anh lại còn đất người chứ
Diệp Thành kêu đau rồi vội vàng lùi lại
Tần Trạm cũng chú ý tới bên trong phạm vi uy áp hóa cảnh thế mà lại lỏe ra ngọn lửa đang thiệu đốt trong hư không
Tần Trạm chuyển động suy nghĩ rồi ném một vũ khí Võ Tông ra ngoài, binh khí huyền giai nhanh chóng bị uy áp của ngọn lửa làmcho tan chảy
Hơn nữa uy áp mà mình tiêu hao lớn hơn trong ghi chép rất nhiều
"Phù Ma, đây là có chuyện gì?” Tân Trạm
hỏi.
Tần Trạm nhớ trước đó đã từng cảm nhận uy áp hóa cảnh của Tào Phá Địch và Đống Thiên Cửu, dường như cũng không có thuộc tính lửa này.
"Uy áp hóa cảnh có rất ít người có thể biến dị ra uy áp ngũ hành, cậu đã từng tu luyện thể Việm Ma nên trong cơ thể sẽ ẩn chứa sức lực của ngọn lửa, hần là vì lý do này.” Phù Ma suy nghĩ rồi chậm rãi nói.
“Hơn nữa cậu vốn đĩ là tu tiên chứ không phải là võ giả, uy áp có biến hóa cũng là chuyện bình thường."Vậy chẳng phải là vị của tôi tăng lên thì
ủy lực của ngọn lửa này cũng sẽ tăng theo
Trạm nghĩ đến điều gì đó đôi mắt sáng lên, không ngờ còn có niềm vui ngoài ý muốn.
Nếu như bản thân tu luyện tới hóa cảnh đỉnh phong chỉ sợ uy áp của ngọn lửa này có thể thiếu chết cả hóa cảnh.
Sau đó Trạm điều chỉnh cơ thể dùng lôi kiếp mà mình gặp phải tạo thành chữa trị cho vết thương.
Sau đó Trạm đứng thẳng dậy rồi lại lần nữa đi tới miệng giếng
Lúc này bên trong thánh tuyền phần lớn linh khi đã bị Trạm hấp thu nên chỉ còn lại một ít linh tuyên vẫn còn đang chảy xuôi dưới đáy
Nhưng tu vi hiện tại của Trạm đã trànđầy nên không có cách nào hấp thu được nữa, Tần Trạm tiếc nuối nhìn thoáng qua sau đó lấy cổ thu tiền thiên từ trong không gian trữ vật ra ngoài rồi đi tháng vào bên trong thánh tuyến
Cổ thụ tiên thiên chỉ có một cây nên đây van luôn là điều mà Tần Tram tiếc nuối.
Nếu như bản thân có nhiều cổ thụ tiên thiên vậy thì thực lực của Tân môn sẽ gia tăng đến loại cảnh giới nào chứ, hơn nữa nghe nói cổ thụ tiên thiên còn có diệu pháp khác.
Không biết thành tuyên có thể trợ giúp cố thụ tiên thiên trưởng thành hay không, thậm chí còn đẻ thêm nhiều nhánh nữa.
Tân Trạm nhìn chăm chủ cổ thụ rơi vào trong đó, dường như thánh tuyên có cảm ứng, linh khi bắt đầu không ngừng dập dờn rồi từng dòng khí tràn vào bên trong cổ thụ.Cổ thu chậm rãi chim vào sâu trong lĩnh tuyền, sợi rẻ vậy mà lại cảm vào trong đó,
Xem ra có hiệu quả, đòi mặt Tần Trạm sáng
lên,
Nhưng mà sau khi quan sát tốc độ hấp thu của cổ thụ dường như rất chậm.
Tần Trạm vừa chuyển động suy nghĩ thì dứt khoát thu tất cả linh tuyên cất vào bên trong không gian trữ vật, đợi sau này đặt ở Tần môn rồi lại để cho cổ thụ hấp thu,
“Tân Trạm, tiếp theo cậu có kế hoạch gi không." Diệp Thành hỏi.
"Dù sao cũng đã tới phế tích của cổ tông môn, không nhìn xung quanh một chút chẳng phải là quá lãng phí sao." Tần Trạm nói.
Hai người rời khỏi thành tuyền đi về phía sâu hơn của phế tích.Đi không được bao xã họ phát hiện một đảm võ giả đang tụ tập cùng một chỗ không ngừng bán phá một công trình kiến trúc vô cùng rộng lớn ở phía trước.
Nhưng mà cho dù họ ra tay như thế nào một màn ảnh sáng thoáng hiện ở bên ngoài công trình kiến trúc này vẫn đánh họ văng ra xa.
“Công trình kiến trúc này được bảo tồn khả tốt, bên trong khẳng định có báu vật vẫn chưa được khai quật nhưng lại không vào được." Có võ giả tức giận nói.
"Xem ra, trận pháp này không bị đại kiếp trước đó phá hủy, nếu như muốn đi vào chỉ sợ sẽ không dễ dàng. Người còn lại nói,
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.