Mãi cho tới chạng vạng tới, sau khi kết thúc tu luyện.
“Trạm à, lát nữa đến phòng mẹ một chuyến.” Châu Cẩm nói.
Châu Cẩm chạy đi, khuôn mặt hơi nghiêm trọng.
Trong lòng Tần Trạm nghi vấn không thôi, dường như cả ngày hôm nay mẹ có chuyện giấu anh, nhưng có chuyện gì mà không thể nói được đầu chứ.
Ôm một bụng tâm sự đến trước cửa phòng mẹ, sau khi gõ cửa, Tần Tram cửa bước vào.
Mà ngay lúc này, từng vệt ảnh sáng rực rỡ đột nhiên nổ bắn lên.
Những ánh sáng này kết lại tạo thành lồng giam.
Trong chớp mắt, Tần Trạm bị nhốt vào lồng hoa đó.
“Mẹ, đây là sao?” Tần Trạm sững sờ. Nhưng ánh sáng này không hề gây ảnh hưởng gì tới Tần Tram.
“Nghiệt chướng, tạo mất một tuần bày trận này là để đối phó với mày. Còn không mau cút khỏi cơ thể con tao!”
Châu Cẩm đứng bên trong phòng, hai mắt xẹt ánh điện, hét lớn Tần Trạm.
Tần Trạm còn chưa kịp phản ứng, Phù Ma trong cơ thể đã phát ra một tiếng hét thảm thiết. ánh sáng đủ màu không ngừng lóe lên, hóa thành một luồng vuốt sắc bén, ập vào cơ thể Tần Trạm.
Một làn sương đen từ từ chui ra khỏi cơ thể Tần Trạm, bị ánh sáng trói chặt lại.
Phù Ma sống sở sờ lại bị Châu Cẩm lôi ra khỏi cơ thể anh.
Mặt Tần Trạm biến sắc, giác quan của mẹ thật mạnh, vậy mà phát hiện ra trong cơ thể mình có linh hồn của Phù Ma.
“Tần Trạm, cứu tôi với
Cảm nhận được uy lực của ánh sáng không ngừng tiếp cận như muốn đè chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-vi-dai-nhat/912804/chuong-690.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.