Chương trước
Chương sau
Tần Trạm nhìn thấy sự biến hóa của Hoa Kiến Nhân không khỏi hơi kinh ngạc nói: “Trận thi đấu này là muốn so cao thấp cơ thể ư? Đầu óc có vấn đề à? Không đấu võ thuật mà muốn đấu cơ thể chịu thật”
Miệng của Hoa Kiến Nhân ở cách đó không xa vẫn luôn gào thét có thể nhìn ra được cơ thể của anh ta đã đạt đến đỉnh cao đạt đến cực hạn rồi.
“Ha ha ha chiêu bát kỳ ma biến này mà giáng xuống anh chỉ có con đường chết mà thôi.” Hoa Kiến Nhân lạnh giọng nói.
Tần Trạm cười lạnh thu hồi thanh kiếm đồng thời từng bước từng bước đi về phía Hoa Kiến Nhân.
“Xoẹt!”
Quần áo trên người của Hoa Kiến Nhân bị thân xác của anh ta vừa mới kiến tạo xé nát lộ ra ngoài.
“Chịu chết đi!”
Hoa Kiến Nhân nổi giận gầm lên một tiếng vào một cái lao về phía Tần Trạm.
Tần Trạm không nhiều lời, anh đưa tay lên trước mặt chính diện nghênh đón đòn tấn công này.
“Suu!”
Lúc hai nắm đấm va chạm Tần Trạm lập tức cảm giác được một cỗ khí tức phát ra chống lại anh, sau đó cơ thể của anh trực tiếp bị chấn động đến bay ra ngoài!
Lần này ngã này của Tần Trạm không biết đụng nát bao nhiêu căn phòng chỉ thấy cả người anh nằm trong đống đổ nát.
“Suỵt”
Đám người không khỏi hít một ngụm khí lạnh! Cách đó không xa sắc mặt của Diệp Thiên Vọng vừa mới tới cũng không nhịn được khẽ biến.
Phải biết Tần Trạm mạnh nhất chính là thân xác và sức mạnh, vậy mà bây giờ anh lại bị đập bay ra ngoài? “Ha ha ha!” Hoa Kiến Nhân cười phá lên: “Bát kỳ ma biến chính là chiêu thức đỉnh cao của vô thượng chi thuật, một Tần Trạm nhỏ nhoi còn không đủ nó nhét kẽ răng nữa là!”
Tần Trạm từ bên trong đống đổ nát bò ra, anh vận động xoay cổ tay một chút có mấy phần kinh ngạc nói: “Thật mạnh.”
“Đây mới chỉ là bắt đầu thôi.” Hoa Kiến Nhân cười lạnh nói.
Một giây sau anh ta bắn lần nữa về phía Tần Trạm!
Dưới tác dụng của bát kỳ ma biến sức mạnh và tốc độ của Hoa Kiến Nhân đều được tăng lên cực mạnh.
Mỗi một đấm Tần Trạm đánh ra anh ta đều có thể dễ dàng trốn tránh đồng thời còn đánh trả lại anh.
Ngắn ngủi trong mấy phút, Tần Trạm bị trúng mấy chục đấm nhiều lần bị đánh lùi lại.
“Thật mạnh.” Tần Trạm không khỏi cảm thán.
Thuật pháp trên thế gian bí hiểm khó dò vừa vặn có thể đền bù đắp cho sự chênh lệch về cơ thể Hoa Kiến Nhân từng bước một đi về phía Tần Trạm, mặc dù anh ta chỉ còn lại một cánh tay, nhưng chuyện này đối với anh ta dường như cũng không có ảnh hưởng gì lớn lắm.
“Tôi phải nghiêm túc rồi.” Tần Trạm nhìn Hoa Kiến Nhân thấp giọng nói.
Nói xong cơ thể của Tần Trạm bị ánh sáng màu vàng bao bọc lại, sau đó Tần Trạm bước lên một bước, một nắm đấm tốc độ cực nhanh đánh về phía Hoa Kiến Nhân!
Hoa Kiến Nhân khẽ hừ một tiếng, thân thể anh ta khẽ cong tránh thoát một đấm này, sau đó anh ta lại xuất ra hai đấm trái phải hung hăng đánh về phía bụng của Tần Trạm.
“Bùm!”
Tiếng vang ầm ầm, Tần Trạm lần nữa bị đánh bay ra ngoài.
“Cái thuật pháp này đúng là rất mạnh nha.” Tần Trạm từ dưới đất bò dậy, có mấy phần cảm thán nói.
Hoa Kiến Nhân cười lạnh nói: “Một con giun con dế như anh làm sao hiểu được bát kỳ ma biến cao thâm như thế nào.”
Tần Trạm gật nhẹ đầu, nói: “Xem ra tôi cũng phải thi triển thuật pháp rồi.”
Lúc nói chuyện, khí tức của Trần Trạm bắt đầu cấp tốc tập hợp. Trong miệng anh thấp giọng thì thầm: “Huyền Vũ Thánh thuật, tầng thứ nhất, mở!”
Sau khi anh nói xong, Tần Trạm cũng giống như Hoa Kiến Nhân phát sinh biến hóa!
Huyền Vũ Thánh thuật chính là cấp Thiên thánh thuật chân chính!
Nghe đồn nguyên nhân người cổ xưa sáng chế ra thuật này chính là để khắc chế các loại thể chất đặc biệt, tu sĩ phổ thông tu Huyền Vũ Thánh thuật đến cực hạn thì cơ thể sẽ không khác gì thần thể, Thân thể vàng kim chính là thể chất đặc thù!
Mà Tần Trạm lấy Thân thể vàng kim thi triển Huyền Vũ Thánh thuật, trong nháy mắt thể xác của anh đạt đến cực đại một cái cảnh giới không thể phá vỡ “Thuật pháp cấp độ này dùng ở trên người của anh thật sự là khá lãng phí mà.” Tần Trạm lắc đầu,sau đó ánh mắt của anh trở nên vô cùng lạnh lẽo: “Chỉ là tôi không có thời gian dông dài với anh mà thôi.”
“Hừ, giả thần giả quỷ.” Hoa Kiến Nhân hừ lạnh một tiếng, anh ta lại dùng chiêu cũ lần nữa đánh về phía Tần Trạm, nắm đấm thẳng mi tâm của Tần Trạm đánh tới!
“Bang!”
Nắm đấm rắn chắc đập vào mặt của Tần Trạm.
Nhưng lúc này, cảnh tượng trong dự đoán không hề xảy ra, Tần Trạm đứng nguyên tại chỗ ngay cả một chút nhúc nhích cũng không có!
“Sao có thể như vậy được?!” Sắc mặt của Hoa Kiến Nhân biến đổi, anh ta ngẩng đầu nhìn lại chỉ thấy mặt mũi của Tần Trạm tràn đầy âm trầm, ánh mắt lạnh lùng đang nhìn anh ta.
Nhất thời Hoa Kiến Nhân cảm giác phía sau lưng trận trận ớn lạnh, một cỗ cảm giác kinh dị tự nhiên dâng lên.
“Bùm!”
Lúc này Tần Trạm ra tay, nắm đấm của Tần Trạm từ trên cao lao thẳng xuống dưới hung hăng đập vào lưng của Hoa Kiến Nhân.
“Răng rắc!”
Dưới tác động của cú đánh này cơ thể của Hoa Kiến Nhân lập tức uốn xuống một độ cong cực kì quỷ dị, xương sống bị đánh gãy, cơ thể của anh ta hung hăng ngã xuống đất.
Hoàn toàn chỉ trong một quyền đã đánh gãy xương sống của Hoa Kiến Nhân!
Sau đó Tần Trạm giơ chân lên, giảm trên lưng của Hoa Kiến Nhân.
Nhất thời Hoa Kiến Nhân chỉ cảm thấy lưng mình bị một tòa núi lớn đè lên, anh ta cố gắng dùng hết sức lực ngọ nguậy, lại không có cách nào động đậy được. “Thuật pháp này của anh có chút thú vị đấy.” Tần Trạm nói: “Nhưng so với tôi anh còn kém xa lắm.”
Hoa Kiến Nhân phun một ngụm máu đỏ tươi, đường đường là đệ nhất kiếm thuật của vương quốc Hoa Anh Đào vậy mà chỉ có chút bản lĩnh này thôi ư?
Tần Trạm buông lỏng chân ra, Hoa Kiến Nhân vẫn luôn yên lặng lúc này lại lập tức huy động chân khí muốn đánh Tần Trạm.
Nhưng Tần Trạm tốc độ nhanh hơn anh ta khi anh ta huy động chân khí Trần Trạm đã giơ một bàn tay ra đánh nát xương mặt của anh ta.
“Đừng nhúc nhích.” Tần Trạm áp chế anh ta nhấc chân giẫm ở trên mặt anh ta.
“Nếu dám cử động tôi sẽ giẫm nát đầu của anh.” Tần Trạm lạnh giọng nói.
Trong lòng Hoa Kiến Nhân sợ hãi vạn phần, anh ta cắn răng nói: “Anh muốn làm gì.”
“Tôi chỉ muốn hỏi anh một vấn đề” Tần Trạm khom người xuống: “Chỉ cần anh nói cho tôi biết, chuyện của chúng ta coi như xí xóa “Nghe nói vương quốc Hoa Anh Đào có một tổ chức gọi là cái gì mà hiệp hội phương đông? Anh biết cái hiệp hội này ở đâu không?” Tần Trạm thấp giọng hỏi.
Nghe được mấy chữ phương đông hiệp hội này, sắc mặt của Hoa Kiến Nhân lập tức biến đổi.
Anh ta lạnh giọng nói: “Cái gì phương đông hiệp hội, tôi không biết!”
“Còn dám gạt tôi phải không?” Tần Trạm lập tức dùng sức ở dưới chân, trên đầu của Hoa Kiến Nhân giống như bị ngàn cân đè xuống, đau đớn không chịu nổi.
“Có bản lĩnh anh liền giết tôi đi!” Hoa Kiến Nhân cười lạnh nói: “Nếu tôi có chút nhíu mày tôi không phải là người!”
“Còn rất có khí phách nha.” Tần Trạm nở nụ cười.
Anh khom người xuống, nhỏ giọng bên tại Hoa Kiến Nhân: “Đừng nghĩ là tôi không biết chủ ý của anh, coi như tôi đánh vỡ cơ thể này, linh hồn của anh vẫn có thể chạy đi tìm cơ thể khác đúng không?”
Sắc mặt của Hoa Kiến Nhân lập tức trở nên cực kỳ khó coi, trong lòng hoảng sợ không thôi.
“Anh cho rằng tôi không có cách nào bắt được anh sao?” Tần Trạm cười lạnh nói: “Nếu anh không nói cho tôi biết tôi lập tức bóp nát cơ thể này và linh hồn của anh.”
Trong lòng Hoa Kiến Nhân hoảng sợ không thôi, nhưng anh ta vẫn không mở miệng.
Tần Trạm cười lạnh một tiếng, trên đầu ngón tay của anh xuất hiện một đạo linh hỏa, sau đó Tần Trạm giơ ngón tay điểm vào mi tâm của Hoa Kiến Nhân.
Đạo linh hỏa này xuyên thấu vào trông tâm thức của anh ta thẳng đến khi ép linh hồn của ông ta ral Linh hồn thoát ra từ trong cơ thể Hoa Kiến Nhân lập tức bị linh hỏa bao vây! Bị linh hỏa thiêu đốt linh hồn thoá ra từ cơ thể Hoa Kiến Nhân lập tức thống khổ không chịu nổi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.