Lúc này cậu chủ Vương đưa di động cho Nam Vĩnh, nói: “Tô Vũ muốn nói chuyện với ông.” Sau khi nghe máy, Nam Vĩnh liền kể mọi chuyện cho Tô Vũ nghe.
Tô Vũ càng nghe càng tức giận, con người anh ta để ý mặt mũi nhất!
“Người nào gọi điện thoại cho ông, ông đưa số di động cho tôi.” Tô Vũ nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi đường đường là cậu chủ nhà họ Tô, còn cần ông ra tay sao?”
“Dạ dạ.” Nam Vĩnh chỉ có thể vội vàng đồng ý: “Tôi lập tức gửi số di động cho cậu.”
Sau khi gửi đi xong, Tô Vũ không nói câu nào, trực tiếp tắt điện thoại.
“Thấy chưa? Nếu không còn liên quan tới nhà họ Tô, hai người không đánh nữa đúng không?” Cậu chủ Vương nói.
Nam Vĩnh liếc mắt nhìn Tần Trạm một cái, gật đầu nói: “Đó là đương nhiên.”
“Tôi thật sự hoài nghi sao ông có thể ngồi lên vị trí này, một cuộc điện thoại tùy tiện mà cũng tin?” Cậu chủ Vương than thở nói: “Tôi nghĩ với đầu óc này của ông, đối phó lừa đảo điện thoại cũng lao lực.”
Gương mặt Nam Vĩnh đỏ bừng, nhưng không thể phản bác lại.
Ngồi lên vị trí này, tất nhiên không có khả năng tiêu sái, gần như mỗi ngày đều bước lên trên bằng mỏng.
“Người anh em Trạm à, đều là hiểu lầm thôi.” Nam Vĩnh nhìn về phía Tần Trạm, vẻ mặt thoáng dịu đi một chút nói.
Tần Trạm cười nói: “Đừng để ý.”
Nam Vĩnh chắp tay nói: “Tôi lập tức bảo người đi sắp xếp bàn mới, xem như là nhận lỗi với cậu.”
Tần Trạm cũng không khách sáo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-vi-dai-nhat/912380/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.