Nghe thấy lời này của Tần Trạm, đại sư nãy giờ vẫn luôn cúi đầu thì bây giờ đột nhiên ngẩng đầu lên.
Ông ta lạnh lùng nhìn Tần Trạm, nghiêm giọng nói: “Cậu là ai?”
“Tần Trạm.”
Chỉ với hai chữ nhẹ nhàng, khiến cho đại sư này như bị sét đánh.
Cái tên Tần Trạm này ở trong phủ Huyền Minh có thể gọi là sấm nổ bên tai.
Tất cả con cháu trong phủ Huyền Minh đều biết Tần Trạm đã đánh bại người hợp tác Phùng Công, rồi còn chém giết chủ phủ của phủ Huyền Minh!
Mọi người vừa hận anh đến tận xương tủy, vừa tràn đầy sự sợ hãi đối với Tần Trạm!
“Cậu… Cậu thật sự là Tần Trạm?” Đại sự cố kiềm chế sự sợ hãi, đứng dậy nói.
Tần Trạm không lả lời câu hỏi này, mà hỏi lại lần nữa: “Ông cảm thấy hôm nay ông có tai nạn đổ máu không?”
Trán của đại sư đổ mồ hôi lạnh, ông ta lau mồ hôi, trầm giọng nói: “Chúng… Chúng tôi xem bói không có tự xem cho mình.”
“Thế tôi bói cho ông một quẻ được rồi.” Tần Trạm từ từ giơ tay lên, vừa định mở lời thì đại sư này đột nhiên quỳ xuống cầu xin: “Chuyện trong phủ Huyền Minh không có liên quan gì đến tôi. Cậu muốn tính sổ thì cũng đừng tìm tôi, tôi có thể đưa cậu đến phủ Huyền Minh!”
Nhìn thấy đại sư quỳ xuống, du khách ai nấy cũng nhìn trân trân không nói nên lời.
Đại sư tiếng tăm lẫy lừng sao có thể đột nhiên quỳ xuống trước một người trẻ tuổi chứ?
Tần Trạm từ từ thả tay xuống, anh nghiêm giọng nói: “Thế thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-vi-dai-nhat/912274/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.