Cao Hàn ôm đầu của mình, lồm cồm bò dậy khỏi mặt đất.
Một cái tách uống trà này không dùng sức mấy, tuy nhiên cũng đủ làm Cao Hàn vỡ đầu chảy máu.
Hắn ta đứng ở nơi đó, không dám hó hé một câu nào.
Bây giờ Tần Trạm không chỉ có năng lực mạnh mẽ, hơn nữa còn có thế lực hơn người, cái loại người kinh doanh giống như Cao Hàn này thì xem như có chạy gãy chân thì mối quan hệ của hắn ta vẫn yếu kém như cũ.
“Còn ai không đồng ý nữa thì có thể bước ra.” Tần Trạm lại cầm một cái tách uống trà lên, thản nhiên nói.
Mọi người thi nhau nói: “Đồng ý, tôi cảm thấy Kiếm Hổ cực kỳ có năng lực!”
“Đúng, còn nhớ năm đó Kiếm Hổ cũng gây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, đi lên được như ngày hôm nay cũng đủ để chứng minh năng lực của cậu ấy rồi!”
“Anh Hổ, sau này còn phải nhờ anh chăm sóc nhiều hơn nhé!”
Một đống lời khen làm Kiếm Hổ có hơi lâng lâng, hắn ta liên tục chắp tay nói: “Cảm ơn mọi người đã đề bạt, sau này hễ tôi có miếng ăn thì cũng sẽ không để mọi người bị thiếu phần!”
Lát sau, Tân Trạm vẫy tay nói:
“Mấy người có thể đi rồi.”
Những nhà kinh doanh này lập tức vội vàng đứng dậy, sau khi chào hỏi Tần Trạm một cái thì nhanh chóng rời khỏi biệt thự núi Long An.
“Sau này e là Đạm Thành lại nhiều thêm một nhà họ Kiếm rồi.” Có người thở dài nói.
Một lát sau, trong phòng khách rộng lớn chỉ còn lại mỗi Kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-vi-dai-nhat/912243/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.