Cả đám Thường Lạc, Diêu Giai Mẫn nhất thời đều chỉ biết trợn mắt há mồm, đứng ngốc ở đó.
Tần Trạm cau mày nói: “Đi ra cả đi, trước khi tôi rời đi đừng để bất cứ ai lại gần.”
“Vâng… vâng thưa Tổng giám đốc Trạm!” Diêu Giai Mẫn vội gật đầu đáp.
Sau khi giải tán cả đám người, Tần Trạm đi thẳng đến trước thác nước lớn kia.
Thác nước này dường như chưa từng tiếp xúc với người, từng tia linh khí yếu ớt ẩn dưới phần giữa thác nước.
Tần Trạm đi đến trước thác nước, từ từ ngồi xuống.
Anh đặt hai tay lên đùi, khép hờ đôi mắt, chậm rãi ổn định trạng thái của bản thân.
Đến tận ban đêm, sau khi qua hết một ngày Tần Trạm mới từ từ mở mắt ra.
“Đã gần xong rồi.” Lúc này Tần Trạm bình tĩnh như nước, đôi mắt sâu chẳng nhìn thấy đáy.
Anh đặt các loại dược vương đã góp nhặt suốt mấy hôm nay ra trước mặt, ba khóm dược liệu với niên đại ngàn năm và một dược liệu không rõ tên lấy được từ nhà họ Sở.
Sau khi sàng lọc kĩ càng, cuối cùng Tân Trạm quyết định luyện ra Trúc Cơ đan!
Trúc Cơ đan là đan dược đích thực của tiên giới, không giống như tu linh đan dù có đặt ở tiên giới, loại đan dược này cũng chỉ là ăn theo.
Nghe nói mỗi một viên Trúc Cơ đan đều có thể đem loại hiệu quả không giống nhau, có người có thể tiến vào tột cùng trúc cơ chỉ bằng một viên đan nhưng cũng có người tốn cả chục viên cũng chẳng thể tiến lên được nửa bước.
Để sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-vi-dai-nhat/912233/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.