Năm người cùng nhau đi đến trung tâm đấu giá nổi tiếng nhất Ninh Thành. Trên đường đi, bầu không khí hơi xấu hổ, nhất là Cung Tiếu không nói một lời, thậm chí không dám nhìn vào mắt Tần Trạm. Xa Nhân lại không mấy bận tâm, liên tục líu ríu như chim sẻ, có thể thấy anh ta rất có hứng thú với Tần Trạm.
Không lâu sau, mọi người đã đến trung tâm đấu giá.
Trung tâm đấu giá Đạm Thành mà so với nơi này thì quả thực là một trời một vực. Chỉ riêng quy mô đã rộng lớn hơn không chỉ một nửa, bãi đỗ xe bên ngoài rộng lớn đến mức đáng kinh ngạc.
“Người anh em, cậu muốn mua gì?”
Sau khi xuống xe, Xa Nhân hỏi.
“Thảo dược.” Tần Trạm nói: “Càng lâu đời càng tốt.
“Thảo dược à..” Xa Nhân chống cằm suy nghĩ: “Trước kia chỗ này thực sự từng bán mấy cây thuốc trăm năm, cuối cùng giá thành giao đều trên 30 tỷ..”
Nói đến đây, Xa Nhân dừng một chút mới nói tiếp: “Đương nhiên đối với cậu thì 30 tỷ không phải là vấn đề, dù sao cậu cũng có nhà họ Tô cơ mà.”
Tần Trạm im lặng không lên tiếng, cầm thẻ ngân hàng thầm nghĩ, không biết 350 tỷ này có đủ xài không đây.
Quá trình đấu giá đều tương tự như nhau. Sau khi vào nhận số thứ tự thì chỉ còn chờ buổi đấu giá bắt đầu. Khoảng hơn nửa tiếng sau, bỗng có tiếng ồn ào truyền ra từ ngoài cửa. Sau đó một người phụ nữ đội mũ vào kính râm bước vào, bên cạnh cô còn có không ít người, thậm chí có một ông lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-vi-dai-nhat/912158/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.