Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Lực chém của thanh kiếm giống như là đỉnh núi Thái Sơn đang đổ ầm ầm xuống người Triệu Lam Sơn.
Triệu Lam Sơn tức giận gào lên phóng ra những luồng khí màu vàng chống lại luồng khí của cổ kiếm nhưng cũng chỉ như lấy trứng chọi đá mà thôi. Lúc này nhìn Triệu Lam Sơn thật nhỏ bé vô cùng.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Triệu Lam Sơn bị thanh cổ kiếm ép xuống sát vào sa mạc rồi tiếp tục chém xuống không ngừng. Âm thanh của cổ kiếm chém trúng mặt đất nghe trầm đục như tiếng lưỡi dao sắc bén chém vào đậu hũ vậy.
Sức mạnh của nó ghê gớm đến mức khiển cho mặt đất bị nứt ra thành một vệt dài tạo thành một cái khe sâu, rồi cái khe ấy cứ to ra mãi.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Âm”
Ngay sau cơn đại địa chấn là những luồng khí cuồn cuộn như làn sóng trào dâng, sau đó trên mặt đất của sa mạc xuất hiện một vết nứt khổng lồ kéo dài đến ngút tận chân trời khiến ai không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-vi-dai-nhat-tan-tram/3915584/chuong-931.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.