Lưu Trường Phát nuốt nước bọt, cảm thấy đã đá phải tấm sắt, nhận vụ làm ăn ngày hôm nay hình như không ổn lắm.
Ông ta vốn muốn móc quan hệ với nhà họ Đàm, cố gắng chỉnh Giang Nghĩa.
Nhưng lại không ngờ rằng Giang Nghĩa vậy lại là đồ tôn của ông Chung? Hơn nữa ông Chung còn chủ động ra bảo vệ Giang Nghĩa, như này thì rất khó xử lý rồi.
Phải, Lưu Trường Phát là có thể cứng tới cùng', không nể mặt ông Chung, muốn cưỡng ép kết thúc buổi ra mắt này; dù sao bây giờ ông Chung cũng chỉ là một người thường, sản phẩm mới của Giang Nghĩa ông ta cũng có lý do để phá.
Nhưng sau này thì sao?
Với thân phận đó của ông Chung, không cần ông ta đích thân ra tay, ở thủ đô có nhiều nhân vật lớn như thế, một khi nghe nói thầy của mình bị người ta bắt nạt, còn không phải lập tức giết tới ăn tươi nuốt sống Lưu Trường Phát hay sao?
Ông ta có mấy cái đầu cho những nhân vật lớn đó chém chứ?
Vậy nên, kiên quyết không thể đắc tội với ông Chung.
Ở giữa nhà họ Đàm và ông Chung, vậy thì thà đắc tội với nhà họ Đàm cũng không thể đắc tội với ông Chung.
Hơn nữa vụ làm ăn này hỏng rồi, nhiều nhất coi như mình không có bản lĩnh, bị mắng chửi một trận, cũng không có gì.
Suy đi nghĩ lại, Lưu Trường Phát đã có chủ ý trong lòng.
Ông ta cười ha ha nói: "Ya, thật là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/3343330/chuong-1932.html