Thay đổi lời nói, Đàm Quốc Đổng bỗng cười ha hả hỏi: “Ông nội, thật sự đợi tới ngày Giang Nghĩa nghèo rớt mồng tơi, ông chuẩn bị đuổi cùng giết tận, hay là mở cho một đường?”
Dù sao Giang Nghĩa là cháu ruột của Đàm Vĩnh Thắng.
Một giọt máu đào hơn ao nước lã.
Nếu Đàm Vĩnh Thắng mở cho một đường, giữ lại một mạng cho Giang Nghĩa, vậy cũng không phải chuyện kỳ lạ gì.
Đối với vấn đề này, thật ra Đàm Vĩnh Thắng sớm đã có đáp án.
Ông ta ung dung trả lời: “Giang Nghĩa có thể sống hay không, mấu chốt của vấn đề không nằm ở ông, mà ở chính nó.
“Nếu nó biết điều một chút, mang khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc quay về nhà họ Đàm, vậy ông nể tình quan hệ máu mủ này, để lại một mình nó thì cũng được"
“Nhưng nếu nó ngu xuẩn, cố chấp đấu với ông, vậy ông cũng chỉ có thể đại nghĩa diệt thân, dạy cho nó làm người như nào!”
Khái quát bằng 10 chữ: người thuận ta thì sống kẻ chống ta thì chết.
Trong chớp mắt, tới ngày hôm sau.
Gần trưa.
Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc giăng đèn kết hoa, trống chiêng vang trời ở mặt tiền lớn nhất của thủ đô, tổ chức buổi ra mặt đang náo nhiệt.
Các phóng viên sớm đã ngồi kín.
Ở cửa cũng tập trung lượng lớn quần chúng vây xem, đều đang đợi sản phẩm mới của khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc.
Chỉ là...
Một người qua đường vô tình hay cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/3343326/chuong-1928.html