Chương trước
Chương sau


Thật sự muốn cược sao?

Mọi người vẫn khá bất ngờ.

Bởi vì từ tình hình hiện nay thì thấy, tỉ lệ con chó số một thắng cao hơn, cũng tức là tỉ lệ Triệu Hải Nhân thắng cao hơn, Giang Nghĩa hoàn toàn có thể rén một chút, không cược với anh ta.

Loại hành vi cố chấp, vả sưng mặt này, không thể nhận.



Triệu Chí Lai cũng khá ngại ngùng, nếu Giang Nghĩa từ chối, ông ta còn có thể giúp hòa giải; nhưng bây giờ Giang Nghĩa đã đồng ý, ông ta cho dù muốn giúp Giang Nghĩa hòa giải cũng khó.

Chỉ có thể xem tình hình rồi hành sự, lát nữa nếu Giang Nghĩa thua, ông ta nói giúp đôi câu, cho qua chuyện này.

Đâu thể thật sự để Giang Nghĩa đánh nhau với chó?





Bất luận là có tâm tư gì, tóm lại không có ai cảm thấy Giang Nghĩa sẽ thắng.

Cái này không lạ, giống như người cao 2m đánh nhau với người 1m5, bạn sẽ cảm thấy chiến thắng của người 1m5 rất kỳ lạ.

Triệu Hải Nhân đứng dậy, vẫy tay nói: "Mau bắt đầu đi, tôi đã nôn nóng muốn xem chiến đấu của hai con chó dữ đó!”

Nhân viên lập tức thả hai con chó ra.

Dây thừng mới vừa tháo ra, con chó số một cao to dũng mãnh đó lao tới, con chó số hai trực tiếp quay đầu chạy, tránh né ở vòng quanh sân khấu.

Con chó số một không bằng đuổi cắn, con chó số hai không ngừng chạy.

Đây đâu còn là đấu chó, thật sự là một trò mèo đuổi bắt chuột!

Nhìn thấy một màn này, Triệu Hải Nhân cười nói: “Anh Giang, phán đoán của anh hình như không chính xác lắm, con chó số hai này cũng không có ý chí kiên cường,

sức chiến đấu bạo phát như anh nói, ngoài cụp đuôi chạy trốn ra thì không có gì khác. Cứ như này, sớm muộn gì cũng sẽ chết trong miệng của con chó số một.

Giang Nghĩa hờ hững nói: “Không vội, từ từ xem.

“Còn từ từ xem? Ha ha, anh Giang, tôi phát hiện con người anh thật sự là cứng mỏ như vịt nấu chín.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút.



Hai con chó dữ vẫn đang lắp lại trò đuổi bắt, con chó số một không ngừng lao tới cắn, trong lúc đó cũng từng nhiều lần lao tới con chó số hai, nhưng lần nào cũng không thể gây ra vết thương trí mạng.



Con chó số hai giống như cá chạch chườn, chạy qua chạy lại trên sân khấu, sau khi bị nhào tới cũng có thể thuận thể tránh đi, rất nhanh.



Giằng cơ như này được năm phút, dần dần, thể lực của con chó dữ số một không trụ được nữa, tốc độ ở trên sân khấu cũng từ từ chậm lại, hô hấp bắt đầu dồn dập.



Nhìn sang con chó số hai, vẫn rất linh hoạt khỏe khoắn.



Lại qua hai phút nữa, tình hình hoàn toàn thay đổi, con chó số một ngay cả đứng cũng không đứng vững, căn bản không có sức đuổi nữa.



Lúc này, con chó số hai đột nhiên không chạy trốn nữa, vậy mà chủ động quay đầu trừng mắt với con chó số một, đôi mắt đó đỏ lòm tàn nhẫn, bị nó nhìn trúng sẽ cảm thấy lỗ chân lông toàn thân nở ra, lạnh toát.



Vù~



ما



Con chó số hai giống như một cơn gió lao tới, còn chưa đợi con chó số một kịp phản ứng, nó bỗng há cái miệng đỏ lòm, cắn một miếng vào cổ của con chó số một!



Lúc này, sắc mặt của mọi người ở đây đều thay đổi.



Đặc biệt là Triệu Hải Nhân, anh ta có chết cũng không dám tin vào sự thật trước mắt, con chó số một với cơ thể cường tráng sao lại rơi vào thế hạ phong? “Hất nó cho tao!” Triệu Hải Nhân đứng dậy hét lên.



Con chó số một liều mạng muốn hất con chó số hai ra, hơn nữa dùng cơ thể cường tráng đem con chó số hai đập vào tường, ngã ra đất.



Nhưng con chó số hai cứ cắn chặt cổ của con chó số một, không nhả ra.






Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.