Một người nếu thích một người khác, nhìn kiểu gì cũng thích, thậm chí ngay cả khuyết điểm của đối phương cũng có thể coi thành ưu điểm.
Ngược lại, một người nếu ghét một người khác, nhìn kiểu gì cũng ghét, ưu điểm cũng có thể coi thành khuyết điểm.
Rõ ràng, Triệu Chí Lai thuộc về trước.
Ông ta thật sự rất thích Giang Nghĩa, thích tới mức sắp mất đi lý trí, nhìn kiểu gì cũng thích.
Cái này không kỳ lạ.
Khi bạn ở trong tuyệt cảnh, bất lực về trời, có người từ trên trời rơi xuống, cứu bạn thoát khỏi bể khổ, vậy bạn chắc chắn sẽ yêu người này tới sống đi chết lại.
Đặc biệt là người này làm việc tốt không để lại họ tên, phóng khoảng rời đi.
Bạn sẽ bị cảm động hơn.
Triệu Chỉ Lai của bây giờ sớm đã bị Giang Nghĩa đả động.
Triệu Hải Nhân ở một bên khả là cạn lời, trừng mắt với Giang Nghĩa, sự việc tới nước này nói cái gì cũng vô dụng, có ba bảo vệ như này, hôm nay anh ta chắc chắn không thể đối đầu với ba được.
Trước tiên tạm thời lùi một bước, đợi sau này tìm cơ hội rồi tính sổ với Giang Nghĩa!
Triệu Hải Nhân khế phất tay: “Rút.
Những bảo vệ đó tránh ra hết.
Triệu Chí Lai nói: “Ân công, tôi tìm cậu rất lâu, không ngờ hôm nay gặp cậu ở đây, chúng ta thật sự có duyên. Phòng bao của cậu bị nhà họ Triệu chúng tôi chiếm, thật sự xin lỗi. Nếu không chê bai, mời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/3343315/chuong-1917.html