Kẻ thù gặp mặt thì con mắt đỏ ngầu.
Nắm đấm của Triệu Hải Nhân siết chặt, hận không thể tát cho Giang Nghĩa hai cái để trút giận.
Bảo vệ đi tới hỏi: “Cậu cả, cần gọi người tới xử lý hai tên khốn này sao?”
Xử lý?
Ha ha, thực lực của Giang Nghĩa có bao nhiêu, Triệu Hải Nhân vẫn khá rõ ràng.
Anh ta xua tay, bảo bảo vệ lùi sang một bên, sau đó mặt mày lạnh lùng nói: “Giang Nghĩa, khi anh ở khu Giang Nam thì đối đầu với tôi, sao hả, tới thủ đô vẫn muốn tìm tôi gây khó dễ? Xem thường nhà họ Triệu ở thủ đô tới thế cơ à?”
Giang Nghĩa lạnh nhạt nói: “Không phải tôi muốn tìm anh gây khó dễ, mà là anh tìm tôi gây khó dễ. Mấy ngày trước tôi đặt phòng bao ở đây, nhà họ Triệu các anh không thèm thương lượng một câu, vừa tới thì chiếm phòng bao của chúng tôi, còn không cho chúng tôi đi vào, đây là đạo lý gì?”
Triệu Hải Nhân nhíu chặt mày.
Nhà họ Triệu giàu xụ, một hơi bao cả khách sạn, căn bản không nghĩ nhiều như thế.
Người bình thường cũng không dám đối đầu với nhà họ Triệu.
Ai có thể ngờ trong này còn có phòng bao của Giang Nghĩa?
Sự việc tới nước này nói cái gì cũng muộn rồi, danh tiếng của nhà họ Triệu chắc chắn không thể bị phá hỏng, nếu hôm nay nhượng bộ, vậy mặt mũi của nhà họ Triệu để ở đâu?
Vừa hay, thù mới hận cũ tính chung!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/3343313/chuong-1915.html