Vốn dĩ chuyện anh hùng xả thân vì nghĩa là chuyện đáng được khẳng định và khích lệ.
Tuy nhiên việc làm của Giang Nghĩa chẳng những không khiến mọi người sùng bái, ngược lại còn gây ra sự mỉa mai chế giễu từ đám đông. “Hờ hờ, đúng là kẻ muốn tiền chẳng màng đến mạng sống”
“Chắc là não úng nước rồi, không nhìn xem lửa lớn đến mức nào, anh ta chỉ là người bình thường thôi có thể vào cứu người được chắc?” “Người bây giờ cứ thấy tiền là chẳng còn tí chỉ số thông minh nào nữa.
“Nhìn cho kỹ đi, bây giờ anh ta vào đó cứu người, lát nữa sẽ có người khác chạy vào cứu anh ta đấy.
“Đúng là kẻ thiếu năng cần tiền không cần mạng.
Mọi người mỗi người một câu, cho rằng Giang Nghĩa làm gì cũng sai, trong mắt họ anh làm vậy là vì “sáu tỷ” kia.
Cũng không nghĩ xem mình có khả năng nhận được sáu tỷ đó không.
Nếu cứu người dễ dàng như vậy thì người khác đã đứng lên từ lâu rồi, sao còn tới lượt anh?
Đồ ngu không có não!
Trên thực tế, Triệu Chí Lai cũng chẳng có niềm tin vào Giang Nghĩa lắm.
Lửa lớn như thế làm sao cứu được?
Tuy nhiêu người duy nhất Triệu Chí Lai có thể tin tưởng bây giờ là Giang Nghĩa, cho dù không tin cũng phải cắn răng nói: “Làm phiền đồng chí rồi!”
Những người đứng hóng hớt đều đang chờ xem kẻ ngốc cần tiền không cần mạng sống này chơi chết mình như nào.
Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/3343309/chuong-1911.html