Đàm Quốc Đổng không thể tin được anh ta, tự mình lấy bản quyết toán tới, tự mình mở máy tính lên hạch toán từng khoảng từng khoảng một, nghiệm chứng lại tốn nửa tiếng đồng hồ mới có thể nghiệm chứng xong.
Giang Nghĩa không nóng nảy, anh cứ lẳng lặng ngồi yên ở đó nhìn Đàm Quốc Đống nghiệm chứng.
“Sao nào, có vấn đề không?" Giang Nghĩa hỏi.
Sắc mặt của Đàm Quốc Đống trắng bệch.
Báo cáo tài khoản rất rõ ràng, không hề có bất cứ vấn đề gì, một trăm năm mươi bốn nghìn tám trăm tỷ điều đã được thanh khoản hoàn toàn.
Thậm chí, anh ta còn gọi điện thoại về kêu kế toán nhà họ Đàm nghiệm chứng lại ba lần.
Vẫn không có vấn đề gì.
Tại sao lại có thể như vậy?
Đàm Quốc Đống khó hiểu nhìn Giang Nghĩa, anh ta nói: “Doanh thu hằng năm của khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc là bao nhiêu, tôi đều biết rất rõ ràng, tuyệt đối không có khả năng có nguồn thu nhập vượt mức như thế.
“Giang Nghĩa, rốt cuộc thì số tiền này đến từ đâu? Tiền của anh có sạch sẽ hay không hả?”
Giang Nghĩa cười: “Nếu cậu cảm thấy có vấn đề, vậy thì mời cậu điều tra, bây giờ tôi chỉ muốn nói cho cậu một chuyện... có phải một trăm năm mươi bốn nghìn tám trăm tỷ đã được kết toán sạch sẽ rồi?”
Đàm Quốc Đống lạnh mặt, nghiến răng.
Do dự một lúc lâu, anh ta thở phì một hơi, vô cùng bất mãn mà nói: “Một trăm năm mươi bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/3343307/chuong-1909.html