Tần Diễm Thạch lập tức ngây dại, loại cảm giác này giống như một người háo sắc đi vào Nữ Nhi Quốc, lại giống như một người tham tiền rơi vào hố vàng, quá đã!
Ông ta đứng dậy, trợn to mắt nhìn số rượu đó, đi tới vuốt ve từng chai.
“Rượu ngon.”
“Đều là rượu ngon.
“Cậu em Kerry, không ngờ cậu lại là người cùng ngành, đều thích uống rượu.
Kerry khẽ cười nói: “Tuy tôi thích uống rượu, nhưng do sức khỏe không tốt, không thể uống nhiều, số rượu này tôi e là cả đời cũng không thể uống hết, để ở chỗ tôi thật sự là có hơi lãng phí của trời.
Tần Diễm Thạch càng phấn khích hơn.
Ông ta rất muốn bảo Kerry cho ông ta hết số rượu này, nhưng lời này phải nói kiểu gì mới ổn đây?
Phải biết, giá trị của số rượu này e là hàng chục tỷ, sao có thể tùy tiện thì có thể đòi được?
Nhưng Kerry dường như nhìn thấu tâm tư của Tần Diễm Thạch, mở miệng nói: “Số rượu này tôi giữ lại cũng không có ý nghĩa gì, không bằng tặng cho chủ nhiệm Tần đi. Bảo kiếm tặng anh hùng, rượu ngon tặng quý nhân. Chủ nhiệm Tần, ông chịu khó nhận số rượu này đi?”
Chịu khó?
Tần Diễm Thạch vui không khép được mồm.
Nhưng ông ta vẫn duy trì một chút tinh táo, nuốt nước bọt, nói: “Tôi nhận nhiều rượu ngon như này thì ngại lắm? Cậu em Kerry, cậu có gì cần tôi giúp thì cứ nói, tôi nhất định sẽ dốc sức giúp cậu làm.
Đi vào vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/3343284/chuong-1886.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.