Socrates nghiến răng nghiến lợi nói: “Người đàn bà đê tiện kia lừa tình cảm của tôi, lợi dụng sự chất phác, lương thiện của tôi để làm chuyện xấu, sao tôi có thể không hận cô ta?”
Bạch Dương ở bên cạnh nghe mà ngượng ngùng đến mức sắp mắc bệnh ung thư rồi.
Mặc dù Laura không phải là người tốt nhưng hình như ông không hề phù hợp với bốn chữ chất phác, lương thiện?
Không phải do thèm khát người ta nên mới trúng kế hả?
Giang Nghĩa nói tiếp: “Vậy ông có muốn báo thù cô ta không?”
“Muốn!”
Socrates nói một cách vô cùng chắc chắc: “Lúc nào tôi cũng muốn báo thù cô ta, nhưng không có cách nào, ở Thủ Đô tôi không có thể lực, thêm nữa còn có tiếng xấu, đừng nói đến chuyện báo thù Laura, cho dù muốn tiếp tục ở Thủ Đô cũng không được, ngày nào cũng có người đến đập phá, bây giờ tôi chỉ có một suy nghĩ duy nhất là nhanh chóng rời khỏi đây.”
Giang Nghĩa nghe xong, giơ một ngón tay lên, nói: “Vậy trước khi ông rời khỏi đây, có muốn giúp tôi một chuyện nhỏ không, giết chết nhuệ khí của Laura, trút giận cho ông.”
“Có chuyện tốt như vậy sao? Đương nhiên tôi sẽ đồng ý!”
Giang Nghĩa nói: “Được, vậy tôi nói thẳng luôn. Socrates, ông có biết vụ tai tiếng liên quan đến việc cậu chủ nhà họ Mạc dùng tiền quyên góp để bao gái không?”
Vừa nghe đến đây, Socrates bật cười.
“Đương nhiên là biết.”
“Cái tên ngốc Mạc Nguyên kia, bị Chung Uyển Tuyên xoay vòng vòng, haha.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/3343179/chuong-1821.html