Chương 1815
Mạc Thanh Tùng ngẩng đầu lên nhìn anh ta một cái, nói với giọng điệu không vui: “Kêu con đi làm chút thủ tục, sao đi lâu như vậy?”
Mạc Nguyên nhún vai: “Trên đường về trời đổ mưa, con sợ làm ướt hết hồ sơ, nên mới vào một quán café trú mưa, chậm trễ một lát”
“Con đừng vờ vịt!” Mạc Thanh Tùng nói tiếp: “Mưa chưa tới 2 giờ đã ngừng rồi, con 4 giờ mới về tới, sao hả, đi có một đoạn đường ngắn mà cần phải mất đến hai tiếng sao?”
Mạc Nguyên lè lưỡi: “Không phải con đã nói rôi sao? Trú mưa ở quán café, sau đó tình cờ gặp một nữ sinh viên đại học, ừm…
thẻ dự thi của cô ta bị rớt, con có lòng tốt đưa đến trường cho cô ta, sau đó cô ta mời con đi uống nước, nên mới về trẽ.”
Nghe xong, Mạc Thanh Tùng liếc anh ta một cái.
“Hay lắm, hèn gì con về trễ như vậy, thì ra là đã bị hớp hồn!”
“Nhìn thấy nữ sinh đại học trẻ trung xinh đẹp, không còn biết đường về nhà nữa đúng không?”
Mạc Nguyên gãi gãi đầu: “Không phải đâu ba à, con không có đến mức như ba nói, con chỉ là…
“Chỉ là cái gì? Con dám nói không phải vì người ta xinh đẹp nên con mới tình nguyện đi đưa thẻ dự thi cho người ta?”
Mạc Nguyên bĩu môi, không đáp.
Anh ta bị nói trúng tim đen rồi.
Đúng là nếu như Chung Uyển Tuyên không xinh đẹp động lòng như vậy, Mạc Nguyên chắc sẽ không đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/3332677/chuong-1807.html