Tiểu Điệp càng khóc dữ dội hơn nữa.
Đây cũng là chuyện mà cô ta đã làm giúp Thủy Thanh Diệu, bỏ thuốc vào rượu để Giang Nghĩa mất đi năng lực chiến đấu.
Người bình thường nghe nói như vậy chắc chắn sẽ tuyệt vọng cực độ, nhưng Giang Nghĩa lại không có.
Anh khinh thường hừ lạnh một tiếng, anh đã chủ động rót đầy một ly rượu.
“Ồ, ông nói là ông bỏ thuốc vào rượu à?”
“Vậy tại sao đến bây giờ tôi lại không có vấn đề gì thế?”
Vừa nói chuyện, Giang Nghĩa còn khiêu khích uống một hơi cạn sạch, lại rót thêm một ly nữa.
Hành động của anh đã thu hút sự chú ý của Thủy Thanh Diệu.
Đúng vậy, từ lúc nãy đến bây giờ Giang Nghĩa đã uống 4 5 ly rượu, sao chút động tĩnh cũng không có, vẫn còn đứng rất vững.
Cố gắng chống đỡ à?
Không thể nào, nhìn trạng thái tinh thần của Giang Nghĩa căn bản không có dáng vẻ như là đang gắng gượng chống đỡ.
Hơn nửa, thuốc đó vô cùng lợi hại, căn bản không có khả năng chống đỡ.
Thật ra thì làm sao mà ông ta biết được về phương diện y thuật, trình độ của Giang Nghĩa không phải là thứ mà đám lang băm có thể so sánh được, kể từ khi bưng ly rượu lên, Giang Nghĩa đã biết trong rượu có vấn đề.
Cho nên, Giang Nghĩa đã chuẩn bị từ trước, dùng ngân châm làm tan mất tác dụng của thuốc, thân thể mới có thể không bị tổn thương.
Một hành động tinh xảo như thế, cho dù nói ra cũng chẳng ai hiểu được, huống hồ chi Giang Nghĩa căn bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/310170/chuong-540.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.