Lời nói vô cùng ngang ngược!
Thuỷ Vân Thiên thì nào? Toàn bộ Nam Thành thì sao? Trong mắt của Giang Nghĩa, tất cả đều là đám sâu kiến thấp kém!
Câu nói này cũng cho thấy rõ thái độ của Giang Nghĩa.
Một tiếng “bịch” vang lên, Thuỷ Quân Tín sợ hãi đến mức ngã xuống đất, hơi thở cũng trở nên gấp gáp dồn dập, không biết nên làm gì mới tốt.
"Anh… anh đừng có như vậy."
"Tôi là thiếu chủ nhân của Thuỷ Vân Thiên, anh không được giết tôi!"
Giang Nghĩa liếc anh ta một cái, thờ ơ nói: "Được, tôi sẽ không giết anh."
Thuỷ Quân Tín khẽ nở nụ cười, đưa tay lên lau mồ hôi lạnh trên trán.
Haha, vừa nãy mới lớn giọng doạ người như vậy mà, cuối cùng không phải cũng sợ thế lực Thuỷ Vân Thiên đấy sao? Cũng chỉ là tên hèn nhát giả vờ làm sói mà thôi!
Ngay khi Thuỷ Quân Tín vừa định đứng lên thì lại thấy Giang Nghĩa lấy ra vài cây kim châm bạc, trong lòng anh ta mơ hồ không hiểu đối phương muốn làm gì.
"Anh làm gì vậy?"
“Lấy kim châm ra làm gì?"
Giang Nghĩa thản nhiên nói: "Anh phải biết đây là Thần châm Biển Thước mà tôi vừa rồi đấu giá được trong buổi bán đấu giá đấy, hôm nay vừa hay có thể dùng anh làm thí nghiệm."
“Cái quái gì vậy?” Thuỷ Quân Tín cau mày, ngồi trên mặt đất lùi lại phía sau: “Tôi không phải đối tượng thí nghiệm của anh, cút đi cho tôi!”
Nhưng chuyện mà Giang Nghĩa đã quyết định, làm sao Thuỷ Quân Tín có thể ngăn cản chứ?
Anh dùng một chân giẫm lên người của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/310163/chuong-533.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.