Nhân viên phục vụ cũng bị dọa chết, nhanh chóng quỳ trên đất dập đầu cầu xin.
“Đừng, đừng đánh nữa.”
“30 triệu tôi không cần nữa còn không được sao?”
Giang Nghĩa lắc đầu: “Đâu có được? Chúng tôi không phải là loại người ăn quỵt đó, loại chuyện ăn cơm không trả tiền, tôi không làm được.”
Nhân viên phục vụ thật sự cạn lời.
Bọn họ mở nhà hàng bịp sợ nhất gặp phải loại người có thực lực, lại không nói lý.
Nhà hàng lừa khách, khách cũng có thể bịp lại nhà hàng.
Thực lực của Giang Nghĩa nghiền nát tất cả bảo vệ của nhà hàng, xong rồi còn “không nói lý”, gặp loại người này, nhà hàng chỉ có thể nhận thua.
Nhân viên phục vụ nói: “Cái đó, tôm thật ra là một nồi một phần, một phần 534 nghìn, thừa rồi.”
Người trong nhà hàng nghe xong lời này thì đều cười.
Thì ra nhà hàng bịp bợm, cuối cùng có ‘lương tâm một lần’, vậy mà một nồi tôm sốt to như vậy chỉ bán 534 nghìn, thật sự là nhảy giá vô địch.
Hết cách, nếu anh ta không chủ động hạ giá, thật sự để Giang Nghĩa tiếp tục ‘thanh toán’, mạng của bảo vệ nhà hàng bọn họ đều phải đi xuống dưới chắc luôn!
Giang Nghĩa được hời còn ra vẻ.
“Là như vậy sao?”
“Vậy được rồi, nếu đã như vậy, anh thối lại tiền cho tôi đi.”
Nhân viên phục vụ ngốc luôn rồi: “Thối tiền?”
Chuyện gì mà phải thối tiền?
Giang Nghĩa mặt mày nghiêm túc nói: “Anh không phải nói chỉ cần trả 534 nghìn hay sao? Tôi đã trả ba triệu rồi, theo lý thì anh không phải nên thối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/310119/chuong-489.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.