Xe thể thao mui trần chạy nhanh trên đường cái rộng rãi, đi về phía khách sạn.
Trên xe.
Tâm trạng Tân Tử Dân rất tốt, hít một hơi thật sâu không khí trong lành, nói với Giang Nghĩa: “Lúc nãy tôi thật sự cho rằng mình sẽ không sống được nữa, ở trong tay họ chắc chắn không có đường sống. Điều tôi sợ nhất là Tân Uẩn sẽ thật sự đến đây cứu tôi, nếu để con bé vào đây, tôi thật sự sẽ chết không nhắm mắt.”
“Cũng may còn có cậu, Giang Nghĩa, nếu không có cậu, tôi sẽ không sống được, cậu là ân nhân cứu mạng của tôi, lúc này tôi thật sự không biết nên báo đáp cậu như thế nào mới được.”
“Thật sự không được, tôi thậm chí có thể cho Tân Uẩn làm vợ bé của cậu!”
Phụt ~~
Giang Nghĩa suýt nữa không kiểm soát được tay lái, nếu Đinh Thu Huyền nghe thấy lời này thì thảo nào cũng giết anh.
“Không, không cần.”
Anh ta cười nói: “Ông là ba của Tân Kì, Tân Kì là anh em kết nghĩa của tôi. Lúc ở Tây cảnh, cậu ấy đã cứu tôi vô số lần, không có Tân Kì, có thể tôi đã chết vì bệnh từ lâu hoặc bị thương mà chết. Cậu ấy đã đi rồi, nên công ơn của cậu ấy, tôi chỉ có thể trả cho ông.”
“Vậy nên mong ông đừng nói lời cảm ơn với tôi, tất cả đều là chuyện tôi nên làm.”
Hai người đều rất khách khí.
Tân Tử Dân nhìn Giang Nghĩa, càng nhìn càng thích, đồng thời trong lòng không khỏi dâng lên cảm giác bi thương.
Sao người đàn ông tốt như vậy lại kết hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/310115/chuong-485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.