Thấy Giang Nghĩa không có ý định đầu hàng làm đàn em, Phương Phiến Tam cũng không chần chừ lâu, phất tay để vài tên thuộc hạ vọt lên.
Vì đã thấy quá trình chiến đấu của Giang Nghĩa và chó Pit Bull, nên đám đàn em cũng không dám sơ suất.
Hai gã đàn em một trước một sau tấn công cùng lúc, một người cầm dao găm, một người cầm rìu, dáng vẻ độc ác hung tợn.
Lúc sắp tới gần Giang Nghĩa, chúng nghe thấy hai tiếng vèo vèo.
Có hai mũi tên sắc bén xuyên không khí bay đến.
Vút ~~
Vút ~~
Gần như cùng một lúc, cánh tay của hai người đàn ông phía trước và phía sau đều bị hất tung!
Vũ khí trong tay hai người rơi xuống đất, chúng đau đớn quỳ xuống, kêu gào lung tung, nước mắt không kìm được rơi xuống.
Cung tên?
Đám đàn em còn lại sững sờ, sao còn có mai phục chứ?
Mọi người ngẩng đầu cố gắng tìm kiếm mục tiêu, kết quả sau vài tiếng vèo vèo vèo, có thêm một vài mũi tên sắc nhọn vụt qua, làm cho mấy tên đàn em lần lượt bị thương.
Gây thương tích, nhưng không nguy hiểm đến tính mạng.
Cứu người, nhưng không hại người.
Tên cung thủ này không chỉ có kĩ năng bắn cung vô cùng giỏi, mà còn có một trái tim nhân từ.
“Đại ca, bọn chúng có người giúp đỡ?”
“Làm sao bây giờ?”
Một đám đàn em đồng thời nhìn về phía Phương Phiến Tam, chờ đợi mệnh lệnh của anh ta.
Phương Phiến Tam cũng rất khẩn trương, vừa rồi có rất nhiều mũi tên được bắn ra, anh ta không thể nhìn thấy đối phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/310111/chuong-481.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.