Đây chính là sự bất chấp đạo lý điển hình!
Trưởng tàu hung dữ nhìn anh ta: “Bây giờ tôi cảnh cáo anh một lần nữa, nếu như còn không xin lỗi, tôi sẽ không khách khí đâu.”
Sơn Tiêu xem thường quay mặt đi.
“Cảnh cáo anh lần hai, có đứng lên không?”
“Cảnh cáo anh lần ba!”
Ba lời cảnh cáo trước mắt đều không có tác dụng, trưởng tàu lập tức ra lệnh cho cảnh sát tàu: “Tạm giữ hết mấy người này, trạm tiếp theo giao cho công an!”
“Vâng!”
Mấy anh cảnh sát tàu đều lao lên, thuần thục, bắt giữ, áp giải mấy người Sơn Tiêu đi.
Sau khi yên tĩnh lại, trưởng tàu ôn hòa nói xin lỗi với Tân Uẩn: “Cô gái à, thật sự xin lỗi, cách làm trước đó của tôi thật sự sai lầm, đối với những người này để quá hóa hỏng, mới khiến cô bị tổn thất, mong cô lượng thứ.”
Cả người Tân Uẩn đều sững sờ tại chỗ.
Cô ta không hiểu, trưởng tàu giống như biến thành một người khác, thái độ trước sau thật sự quá khác nhau, khiến người khác không biết được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Ngay cả nhân viên phục vụ trên tàu cũng đều sững sờ.
Trưởng tàu bình thường cao cao tại thượng, tại sao hôm nay lại khiêm tốn, nhã nhặn như vậy?
Tân Uẩn đã không quan tâm đến những chuyện này nữa, cô ta lo lắng hỏi: “Vậy…Giang Nghĩa, anh ấy thì sao?”
“Tôi ở đây.”
Một giọng nói trầm dày truyền đến.
Tân Uẩn ngẩng đầu lên, ánh mắt xuyên qua tất cả mọi người, nhìn thấy Giang Nghĩa đang chậm rãi đi đến.
Giống như lúc nãy, khi anh rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/310106/chuong-476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.